Chuẩn bị đẻ

 *trích nhật ký của mình khi còn mang bầu :)

Mấy tháng bầu cuối này làm miệng mình cứ thèm ăn suốt huhu! không đói, nhưng mà thèm ăn, miệng cứ phải có cái gì đấy mới chịu được; chết mất thôi! ;(( May mà mùa hè đang đến, trái cây cũng dần xuất hiện, có ngày mình ăn cả 1 kg trái đào, còn ăn kèm cả prune và apricot. Tầm vài tuần nữa là có dưa hấu và rock melon. ;) 
Dạo này mình béo lắm rồi, tăng 11 kg ;(( chuẩn bị vượt ngưỡng, quả là không sai, dù đã kiêng cữ mà còn béo thế, chứ mà thả ga thì mình tăng hơn 20kg chứ chả chơi! ;( Ale nhà mình giờ gọi mình là quả banh hoặc heo nái! ;(( Hôm nọ mình đang nằm phơi bụng xem TV, lão chồng về nói "chào heo mẹ" ;(( Còn nói mình chỉ thiếu mấy cái núm vú ở bụng thôi! Mình tưởng tượng mà tức anh ách, mà cũng vừa buồn cười! Mặt mũi thì tròn ủm ra, biến dạng ròi ;(( Nhiều khi chợt nghĩ mấy lão người yêu cũ mà thấy mình lúc này chắc thở phào bảo nhau "may mà hồi xưa không lấy mụ này" ;(( Bụng mình đã bị rạn, hichic!! Dùng dầu dùng kem thì kết quả cũng y chang thoi, chỉ được cái đỡ ngứa; có mấy bà bầu trong lớp mình cũng bị rạn, càng rạn thì các mụ càng adapt nhiều kem để chống chọi, nhưng thời tiết nóng, làm lỗ chân lông khít lại, gây mụn ngứa, phải đi bác sỹ, và bác sỹ bảo ko được dùng kem nữa. Đau khổ chưa, thay vào đó, họ cho 1 loại xà phòng có chất dầu để tẩy rửa hàng ngày chống dị ứng. Cô giáo mình bảo chất làm da giãn nở tốt nhất mà ko làm khít lỗ chân lông là dầu almond, và khuêyn ai có triệu chứng dị ứng thì stop kem và chỉ dùng almond oil thôi. Mình chỉ dùng dầu almond, nên đến giờ vẫn không bị ngứa ngáy gì cả. 
Thời tiết Italy dạo này rất nồm, nóng và ẩm ướt, hôm qua mình đi bộ mua trái cây chừng 10 phút thôi mà thở hết hơi, mém nữa xỉu giữa đường! ;(( Tại con bé nhà mình cũng nặng, nó cứ chúi đầu nó vào bladder, làm mình khó chịu, cứ muốn đi tè, mà bụng thì như có ai ghì xuống ấy! Giờ mới có 33-34 tuần, chừng 1 tháng nữa, Asia bự gấp đôi, mình cũng không hiểu sao mà khiêng nó! ;(( Miệng thì cứ thèm ăn, mà chân tay thì nhấc lên nhấc xuống hông nổi, chả trách cứ mập hoài không ngừng! Có 1 chị trong lớp mình ốm ơi là ốm, do bị tiểu đường nên ăn theo menu của bác sỹ, giờ đã 32 tuần mà tăng có 6kg thôi, bác sỹ bảo Ok, không bị gì hết, cái chính là sức khỏe tốt. Cô giáo mình cũng nói cân nặng là lo cho sức khỏe mẹ, chứ em bé nó tự biết lấy các chất từ cơ thể của mẹ (as long as mẹ phải bổ sung các vitamin cần thiết cho thai kỳ như protein, acid folic, sắt, ...) chứ ko nhất thiết phải tăng cân, có người suốt thai kỳ tăng 6kg vẫn healthy, có người phải tăng cả 18kg nhưng em bé thì cũng chỉ 3kg-4kg, chứ có ai tăng 20kg mà con nặng 10kg đâu. Nhưng khổ thay, metabolism của mình làm mình dễ mập, khi xưa đã vậy, giờ có bầu còn thê thảm hơn. Bác sỹ của em thì hết ý kiến òi! Chỉ nói, cô càng tăng cân nhiều thì cô càng mệt. Thế đó! ;(( Mà đúng thiệt, tui thấy tháng nào tui tăng trên 2kg là tháng đó khó thở là sao bay, đi bộ thì mệt mỏi, nhức lưng, nhức tứ chi ;(( 
Hôm nay mình đi học bằng bus thay vì lái xe, giờ mình ko lái xe 1 mình nữa, trừ khi có Ale đi cùng, vì mình sợ lái chưa cứng, lỡ thằng nào đâm đầu vào đít xe mình làm cái safety bag bung ra là tiêu tùng 2 mẹ con ;( từ nhà mình đến lớp là tầm 25 phút xe hơi (do tui lái), chứ Ale mà lái thì có 10 phút thôi (phóng như điên á!). Mình ít khi đi bus, nhưng giờ mình dùng thường xuyên, vì mình đi bộ rất là chậm và dễ mệt, vả lại đây cũng là cách để "thực tập" việc dùng các phương tiện công cộng; sau này có con thì tự tin di chuyển, chứ mẹ gì mà lo cho mình còn chưa xong thì sao mà đòi lo cho con nhỉ?
Bài học hôm nay là dạy cho em bé bú sữa mẹ, dạy các bước bệnh viện sẽ làm khi chuyển dạ, và dạy thở theo contraction. Lý thú cực kỳ! ;) Nhưgn mình nghi vô tới phòng đẻ, đau quá, chắc mình quên hết trời đất, cộng với hormone trong người lúc đó tiết ra như là morphine, làm mình lose hết mind, tên mình chắc có khi còn chả nhớ! ;p 
hôm trước mình share cách thở của Yoga, lần này thở để bắt kịp contraction nhé! ;) Bệnh viện ở Ferrara nhà mình liên kết thẳng với đại học Y Ferrara (là đại học Y tốt nhất Italy cho đến thời điểm này, rất nhiều SV khắp mọi miền đất nước và cả foreign student đến đây theo học); bác sỹ đều rất giỏi và rất nhiều Professors làm việc tại đây. ;) Không biết có phải lý do đó hông mà bên mình khó khăn, bắt buộc sinh thường ko thuốc giảm đau, cực kỳ hạn chế dùng epidural. Dù bên EU là chủ trương sinh thường, ngay từ khi mang thai, bác sỹ đã canh cân nặng để chuẩn bị sinh thường. Bên mình, epidural chỉ cho trong trường hợp bác sỹ general hoặc gynecologist (người theo suốt quá trình mang thai) có giấy chứng nhận là tình hình sức khỏe ko cho phép, phải dùng epidural, hoặc mẹ trên 39 tuổi mà phải là lần sinh đầu tiên, nếu đã từng sinh nở thì cũng ko cho. Trước khi sinh, tầm 34 tuần, phải hẹn với bác sỹ chuyên môn để làm phỏng vấn và quyết định chính thức việc dùng/ko dùng thuốc giảm đau. Nhiêu khê ghê hôn!
Cô giáo mình bảo phải đến bệnh viện khi thấy vỡ nước ối, thấy cửa mình ra máu, ra nhầy màu xanh, hoặc contraction (ai có bầu lần đầu, contraction cách 5 phút là đi, ai có bầu lần 2 thì contraction cách 15 phút; tuy nhiên nếu nhà xa bệnh viện thì phải chạy đi cho sớm) l. Ở dây, bác sỹ sẽ theo dõi tim thai (Cái này mình thấy òi, tim em bé đập bụp bụp như là mấy ông boxer đanng luyện tập á! nghe to lắm). Phòng đấy gọi là phòng active, gồm 2 giường, có rèm ngăn thành 2 phòng, đầy đủ máy móc thiết bị theo dõi tim thai, siêu âm, ... Tại đây, bác sỹ sẽ xem cửa mình mở bao nhiêu cm, nếu còn sớm thì mấy bà bầu có thể đi lòng vòng hành lang, tập thể dục, làm đủ trò... để đỡ đau lưng (cô giáo còn dạy cách bend người và dạy mấy ông chồng massage cho vợ nữa) ;) Khi cửa mình mở chừng 4cm là cho vô phòng đẻ, nghe tả là phòng đẻ nhỏ, nhưng đầy đủ "trò chơi", sẵn sàng để phẫu thuật nếu cần, có cả bồn nước nóng. Nhưng mình được confirm là ko có dịch vụ đẻ dưới nước huhu!! ;( Chỉ có bồn nước nóng giúp làm giảm cơn đau, và chỉ dùng trong 1 khoảng thời gian nhất định. Cô giáo bảo đẻ dứoi nước cần bồn to, và rất nhiêu khê, vả lại nếu ai mà đau đẻ lâu cỡ bà Nataly bạn mình thì sao mà canh cho đẻ dưới nước được, hoặc ko vệ sinh, nếu mẹ lỡ "rặn cái này, ra cái kia". ;p À, có nhiều bà bầu hỏi "lỡ rặn ra ... cái kia " thì biết làm thế nào. Cô giáo mình nói khi ở phòng active các bà bầu sẽ được cho thuốc uống để đi ngoài, nhưng ko phải vì họ sợ bị vây bẩn, mà đơn giản là cửa cho em bé chui ra rất  nhỏ, nếu ruột già mà đầy thì em bé sẽ gặp khó khăn (chui lỗ nhỏ), nên mẹ phải đi ngoài, trường hợp ai ko kịp đi ngoài mà vô tình đi trong thời gian đẻ thì cũng Ok, hay còn tốt vì khi đó em bé chui ra dễ hơn. Ko có gì lo lắng hết. ;) À, khi contraction bắt đầu regular (tầm 20, 15 phút 1 lần) là ko ăn gì hết nhé, chỉ được ăn vài cục chocolate (do nó nhiều energy nhưng ko liquid), vì trong lúc chuyển dạ, sẽ bị ói mửa. (Mấy mụ bầu lớp mình hùa nhau "để tao trử sẵn 1 hủ Nutella 500gr" haha! cô giáo mình bảo "tui bảo ăn 1, 2 cục chocolate nhỏ, chứ người thường ăn nguyên hũ 500gr Nutella còn ói nữa là mấy bà" ;p )
Để thở theo contraction thì cô giáo mình tính nhịp hít vào buồng phổi 3 nhịp (đếm từ 1 đến 3), khép miệng, giữ chặt ko thở, đếm 1 đến 5 hay 6 (tới khi nào chịu hết nổi thì thôi) rồi lại thở ra, và làm tiếp nhịp thở thứ 2. Thường 1 contraction có thể kéo dài trong 2 nhịp thở (hít-thở, hít-thở), cũng có khi kéo dào 3 nhịp. Cách tập là nằm dài, chân co lên (như nằm trên bàn phụ khoa, hoặc kiểu con gà tây đó), 2 tay nắm 2 đùi, sau đó hít thở thật là sâu cho fill đầy phổi, ngậm miệng, không thở mũi, cằm quặp chặt vào ngực, tập trugn muscle ở phía bụng và push cho em bé ra. (nói tập trung bụng, vì có người tập trugn vào cơ mặt, mặt đỏ bừng lên), nên push ko hiệu quả, khi đó cô midwife sẽ thấy, và sẽ buộc phải thở lại và tập trung vào cơ bụng) Tuy nhiên đó là tình hình thực tế, chứ ở nhà tập thì đừng push nha các bầu yêu dấu ;), chỉ cần ngồi từ thế thoải mái, hít thở, quặp cằm vào ngực và đến khi nào hết hơi thì lại lấy hơi nhanh nhanh, làm tiếp nhịp tiếp theo thôi ;) --> Mình nghe đồn là cách này rất thần diệu, mấy bà từng đẻ mà có học đều nói nó help rất nhiều, riêng cô giáo nói đó là cách push duy nhất, vì push chỉ hiệu quả khi đi cùng với contraction, và nếu mẹ ko push thì em bé ko ra được. Bà NAtaly ko học, nên có nói mình là bả trầy trật rất nhiều, do đó bả kêu mình phải đi học để đỡ cực. 
Homework của mình là phải thở như thế 1 ngày 3 lần, mỗi lần 15 phút gì đó. Cô giáo bảo tư thế sinh cũng ko fix cái nào hết, tư thế nào dễ là đẻ thôi, nên các bầu có thể nằm lăn lê bò toài, nằm sấp, nầm ngửa, nằm nghiêng, hoặc đứng, ngồi, bend, ... miễn sao em bé ra. Nhưng cách thở thì chỉ có 1 cái như đã nêu trên thôi.
Ngoài ra mình còn phải tập thể dục cho cửa mình, cái chính là giúp cửa mình đàn hồi, và biết muscle cửa mình là cái nào mà control. Vì khi bị đau đẻ, theo phản ứng tự nhiên, muscle sẽ co cứng lại, đồng nghĩa việc em bé bị gò vào phía trong, ko chui ra "cửa" được. Cách tập cũng đơn giản, ngồi tư thế thoải mái nhé, tập trung vào cửa mình (vagina); và đóng nó lại - như là cử động khi nín tiểu á. Đếm từ 1 đến 3, thả lỏng. Chú ý là nếu làm chính xác thì cơ bụng và cơ mông ko bị cứng nhé, nếu cơ bụng và mông cũng gồng, nghĩa là chưa biết muscle của cửa mình để control. mình phải làm cái này 1 ngày 3 lần, mỗi lần 20 nhịp. ;((
Ngoài ra, ai mà quá mệt, thì còn phải thở bằng miệng liên tục "phù phù" như là mấy em cún sau khi chạy thì thở hộc hộc đó :p CÁch đó bà em chồng Alexis có làm, bả nói work cực kỳ well in her case. Cô giáo bảo đó là cách lấy hơi tốt nhất. Thế mà cũng có nhiều case, mấy bà bầu mệt quá, bảo "tui ko làm nổi nữa đâu, chắc tui chết quá" haha, cô giáo bảo lúc đó mấy cô midwife sẽ nói "cô phải push đi, cái này có mình cô làm duoc thôi, ko ai help đuôc đâu" chứ ko có mắng hay đạp cho mấy đạp như mình hay hình dung ;p Bà Nataly bạn mình chết lên chết xuống gần 40 tiếng đó. Bả lăn lê bò toài ghê gớm lắm. Mới đầu chồng bả còn sung, chui vô hỗ trợ vợ, sau cùng thấy vợ đau đớn thì ổng đau khổ chịu ko nổi, bác sỹ yêu cầu ổng ra nghỉ ngơi luôn :p Bà Nataly ko những mệt, đau mà còn bị xỉu nữa, trích nguyên văn của bạn tui là "chị xin epidural, chị năn nỉ, khóc lóc họ cũng ko cho em à, mà chị thì ko biết nhịp thở, chị mất thời gian thực tập theo lời bác sỹ, sau đó chị mệt quá, ngất đi, tưởng họ mang chị đi mổ để yên thân, nào ngờ chị vừa lơ mơ tỉnh lại là chị nghe cô midwife bảo "tập trung vô contraction, PUSH"; chị xài hết sức bình sinh mà cũng công cốc đó" Hic, nghe ghê chưa! ;(( Cuối cùng Nataly yêu dấu của tui cũng bị lôi ra mổ :p Khi mổ họ dùng epidural cho bả, nên bả bình thản nhìn nguyên "show" bác sỹ rạch bụng lôi con bé Greta to đùng 4kg ra. :p Mình nghe kể thì sợ lắm, nhưng nghĩ tới cảnh cuối cùng cũng có em bé dễ thương ra đời thì "thôi cũng được, chơi luôn" ;) Greta bây giờ đã 5 tháng, có 2 lúm đồng tiền dễ thương và luôn "cãi lộn" với cô Thy ;p
Vì vậy càng về cuối thai kỳ, mình cũng hơi nản vụ vượt cạn, nhưng ai cũng làm được, thì mình cũng làm được nhỉ? Chồng mình bảo lý thuyết em rành quá rồi, chỉ cần thực tập, rồi cũng sẽ qua thôi, ít ra không bị bỡ ngỡ, trauma như Nataly ;) Mình thì nghĩ "thời gian trôi qua nhanh nhanh để em bé ra đời, trauma bất quá mất 48 tiếng, nhưng em bé sẽ ở bên bố mẹ đến hết đời mà" ;)
Còn tầm 6 tuần nữa thôi! ;)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét