Hiển thị các bài đăng có nhãn Mẹo vặt. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Mẹo vặt. Hiển thị tất cả bài đăng

Đi consultant

Đi consultant

Hôm nay 2 vợ chồng mình đi consultant về việc dạy dỗ con Quậy.
Consultant là 1 specialist dành cho trẻ con, họ hiểu rõ sự phát triển của trẻ nhỏ kể về tâm lý lẫn sinh lý. Họ giúp các bậc phụ huynh dạy con 1 cách hiệu quả. Đây là 1 dịch vụ MIỄN PHÍ tại tp mình đang sống. bạn gọi điện thoại book, và thông thường, ít nhất là 3 sessions, và nhiều nhất là 6 sessions (dỹ nhiên có trường hợp nhiều lần hơn hoặc ít lần hơn).
Lý do tại sao tui đi consultant?

Vì tui rất stressed vụ bỏ tã cho con, sau khi stressed thì tui đối xử tệ bạc với nó. Đỉnh điểm là tuần trước. cái ngày định mệnh đó, tui và nó ở nhà, ban sáng. Tui kêu nó đi vô toilet tè, nó ko chịu (khoảng 3, 4 ngày gì đó, nó nói ko với toilet), tui vẫn cố kêu nó vô, nó cũng ok chiều ý tui, nhưng nó ngồi đó chơi chứ ko chịu tập trung vô vụ tè. Vừa đi ra khỏi nhà tắm 5 phút là tè ướt bẹp nhẹp mọi ngóc ngách. Tui tức nước vỡ bờ. Tui gào lên, GÀO THẬT SỰ, ai quen tui thì biết, khi tui giận là tui xấu tính cỡ nào! Sau đó, tui lôi nó lệt xệt vô naughty corner phạt nó. Tui bắt nó đứng đó 5 phút. Nó biết nó có lỗi nên nó ngoan ngoãn đứng đó. rồi nó nhỏ nhỏ gọi mamma tội lắm. Tui giận quá, tui làm lơ nó, tui nói nó muốn hư thì vô naughty corner. mamma ko chấp nhận thái độ như vậy. nó vẫn kiên trì theo đuôi làm lành với tui, tui mặc kệ. Tui lên giường nằm, nó lẽo đẽo theo sau, rón rén gọi mamma. Tui gào lên "ko được lên giuong, lỡ tè thì sao". thế là nó vội vàng tụt xuống, ôm chân tui, tui vẫn làm lơ. Tui ra couch ngồi, nó chạy theo mamma. sau đó nó muốn ngồi len couch với tui, tui screamed lên như 1 con thú dữ "đã bảo ko được lên couch mà, tè thì sao" trời ơi! con gái của tui mắt ngấn nước, môi nó méo mó muốn khóc nhưng nó kiềm lại, tui nhìn cảnh tượng đó mà tui hận bản thân mình, tui ôm nó vào lòng khóc quá chừng, nó thấy tui khóc, nó bảo "asia down, sorry mamma" (nó nghĩ tui khóc vì nó leo lên couch). khi kể lại những dòng này, mà nước mắt tui vẫn không ngừng rơi. Tui chưa bao giờ cảm thấy hận bản thân mình như lúc đó. cớ sao tui hành hạ, làm lơ, gào thét, làm nó tổn thương như vậy, nó có biết gì đâu. Tui khóc quá chừng, mỗi lần nhớ lại khuôn mặt cam chịu của nó lúc đó mà tui ko cầm được nước mắt các bạn à!

Sau hôm đó, mỗi lần nó tè ra sàn (do lỗi của tui, vì tui quên nhắc nó đi tè), nó cứ lẽo đẽo theo tui xin lỗi nó cứ nói "sorry mamma, asia peed on floor". Tui hận bản thân mình, vì tui đã làm nó cảm thấy có lỗi, dù đó ko phải là lỗi của nó! Tui bắt nó chịu trách nhiệm 1 việc ko hoàn toàn trong tầm kiểm soát của nó. Tui bắt nó bỏ tã, nếu nó ko chịu, nếu có khó khăn, tui phải là người chấp nhận, nhưng đằng này, 1 đứa bé 2 tuổi phải cảm thấy có lỗi khi nó thật sự còn chưa biết đó là lỗi gì. ;(( mỗi lần nó nói sorry mamma mà tim tui tan nát. ;((

Đối với tui, dạy con là phải ở trạng thái tĩnh, tâm trí thoải mái, đằng này tui cảm thấy đau khổ quá. Tui còn sợ cái ngày định mệnh đó sẽ đi theo nó suốc cuộc đời. ;( (với tui, thì tui nghĩ tui sẽ mãi mãi ko bao giờ quên cái buổi sáng đó, cái khuôn mặt tròn, đôi mắt to đó ngấn nước, và cái miệng nhỏ tý bặm lại để nước mắt ko trào ra. Tui nghĩ tui sẽ còn phải cảm thấy hối hận thêm 1 thời gian rất là dài nữa!

tui tới consultant, tui kể lại ngày hôm đó rồi khóc quá chừng là khóc.

VẬy đó, làm cha mẹ ko dễ tý nào!

Consultant nói với tui, con Asia may mắn vì có bố mẹ rất quan tâm tới việc dạy dỗ nó, và sẵn sàng thay đổi bản thân vì nó. she nói ko có bố mẹ hoàn hảo, ai mà chả mắc sai lầm, nhất là việc làm cha mẹ ko có sách báo nào có thể dạy mình cụ thể cho đến khi cái situation đó nó chạm vào mình. She nói ko có 1 recipe nào hoàn hảo cho mọi tình huống, dù có chuẩn bị kỹ đến đâu thì cũng ko có nghĩa mình sẽ vượt qua dễ dàng. She yêu cầu tui chuẩn bị tâm lý thay tã cho bản thân tui, vì tui đã đi hơn 1/2 đoạn đường, nếu bỏ lỡ thì hơi tiếc, nhưng nếu cảm thấy ko thể vuot qua stress thì cứ cho mặc tã lại, năm sau bỏ; she nói, có rất nhiều case, vấn đề nằm ở bố mẹ (họ chưa sẵn sàng, họ chưa thể cope với tình hình thực tế) chứ ko phải ở con nít, nếu mình cảm thấy ko Ok, việc đó ảnh hưởng quá nhiều đến cuộc sống và những điều tốt đẹp khác thì cứ vất nó qua 1 bên cho đến khi mình sẵn sàng.

She nói, tui ko nên lo lắng cái ngày tui ức hiếp nó sẽ theo nó suốt cuộc đời, vì tui cho nó nhiều tinh yêu thương như vậy, 1 ngày đó ko là gì, cuộc đời là 1 đoạn đường dài, rất nhieu experience khác. NHƯNG tui phải tự kiểm soát bản thân NHẤT LÀ NGÔN NGỮ CƠ THỂ VÀ KHUÔN MẶT chứ ko phải là lời nói (verbal), vì con nít nó hiểu NGÔN NGỮ CƠ THỂ RẤT GIỎI, NÓ HIỂU BODY LANGUAGE HƠN CẢ LỜI NÓI, nói với nó chưa chắc nó hiểu, nhưng nếu mình thể hiện qua hành động cơ thể thì nó hiểu ngay. vì vậy, khi dạy con nít, luôn chú trọng yếu tố này.

Tui cảm thấy tốt hơn rất nhieu, dù nhớ lại ngày hôm đó, tui vẫn khóc quá trời các bạn ạ! ;(( kinh nghiệm của tui, đừng bao giờ để cơn nóng giận làm mờ mắt, làm tổn thương con mình, vì mình sẽ là người suffer, mình sẽ là người chịu đựng rất rất rất rất lâu.

Session tiếp theo của tui là gần cuối tháng 8. sẽ đặt nhiều câu hỏi hơn cho her.

Ngồi toilet vs ngồi bô

Ngồi bô ko hề xấu nha! 3-4 tuổi thích ngồi thì cũng cho ngồi (là ý kiến mình!). Mọi người biết sao hông?? vì cái position khi ngồi bô là THE BEST POSITION cho rặn ị. ko chỉ đối với con nít, mà cả cho người lớn. Khi bé ngồi như vậy thì các cơ làm việc hiệu quá hơn. Nếu bé nào, hoặc mẹ nào thích cho con ngồi toilet (vì lý do tiện và sạch ... cho mẹ ;p thì nên ít ra chọn 1 cái thang, hay cái ghế để chân cao sao cho cái chân của tụi nhỏ chạm được vào và cong lại như hình của cô bé này. Cháu trai mình, 6 tuổi, chân cũng chưa chạm được sàn khi ngồi bồn cầu, nó ị hơi khó khăn, bác sỹ yêu cầu phải ít ra chạm được 1 mặt phẳng.
Riêng em bé nhỏ 1-2-3 tuổi, position của bô giúp tụi nó rặn, và giúp cơ hoành làm việc hiệu quả hơn nhiều. Khi con gái ị, mình khuyến khích nó ngồi bô vì dễ hơn cho nó thoải mái hơn hẳn cái toilet dù có đổ kê chân. Nếu bón thì có cái bô, đổ đầy nước ấm cho nó ngâm đít vào đấy.
Bạn mình ko biết, buộc con gái ngồi toilet. Nhưng thật ra, theo khoa học thì bô tốt hơn nhiều. do đó, nếu mấy ẻm thích ngồi bô, thì mẹ chịu khó đừng ép em nha!

Asia thích toilet hơn, nhưng mình thích nó ngồi bô hơn, mình còn có thể xem xem nó tè nhiều hay ít nữa.

Sai lầm trong 2 năm làm mẹ của mình

1) Assume (suy bụng mẹ ra bụng con), ko biết lắng nghe con: Hãy đọc sách tâm lý đi, ai cũng sẽ nói "hãy lắng nghe tiếng khóc của trẻ" hơ hơ, nghe mà hiểu được thì nói làm quái gì chứ hả?? Trên thực tế, mỗi lần em bé khóc đều có lý do, có những lý do "ko chính đáng" như: đòi mẹ, đòi ôm, đòi ấp. Và có những lý do chính đáng như đói, lạnh, sốt, ... Có những cái, khi khóc mẹ hiểu ngay, nhưng cũng có những situation, mẹ lại ... hiểu lầm cho nó. Ví như ban đêm, thì thoảng hay thức khóc đòi mẹ vô cớ. Con ai ko biết, chứ con tui là vậy đó! Nên cứ nó mà khóc là tui lại phán đoán như thần là do nó khó chịu. rồi cũng 1 hôm, tui cứ vỗ vỗ nó 2 , 3 cái quăng lại vào giường, vẫn khóc. Lại ôm ôm, rồi vô giường, Vẫn khóc. Tức rồi nha, bực rồi nha!! ôm thêm cái nữa, vẫn khóc. Tui nóng máo quá chừng, sau đó tui khát nước! ồ! tui mới vỡ lẽ ra, chắc nó khát nước! tui cho nó 1 bình nước lọc, nó tu ực ực như vừa từ sa mạc về! sau đó nó ngủ im re. !hèm!! ;((( tui dỏm quá! ;(( Có hôm nó khóc vì bị sốt giữa đêm, tui là mẹ, ôm phát là thấy ngay, ông già nó lại nghĩ nó khó ở, ko tin. Cặp nhiệt phát, nhiệt réo om sòm hơn 38. độ C. Vậy đó! ;(( Kinh nghiệm của tui là khi nó khóc, thì cố ... bắt bệnh những thứ chính đáng trước, sau đó hãy đổ thừa cho những lý do vô cớ, vô duyên của bọn trẻ con! Việc khát nước giữa đêm rất thường xuyên xảy ra với con tui, đặc biệt mùa hè rất nóng, ra mồ hôi nhiều, hoặc bữa tối ăn prosciutto crudo (parma ham) có vị mặn. Dù đã biết kêu đói, khát, nóng , lạnh, ... nhưng ban đêm mê ngủ, nó ko có nói toẹt móng heo ra cho mình biết đâu nha! nó cứ nhắm tịt mắt, miệng mamma mamma oe óe lên vậy đó. hiểu sao thì hiểu à! ;(( 

2) Không có tính consistence, nghĩa là cho nó thói quen, sau đó bản thân mình ko tuân thủ theo --> hỏng việc!! 
Ví dụ này là cái safety belt dành cho xe đẩy stroller. từ khi nó sinh ra vài ngày tuổi, mình đã nói với chồng, nhất nhất safety belt, vì nó chưa vững thì sẽ té. Khi 9-10 tháng thì nhảy chồm chồm trên xe, ko có safety belt thì ngã. mình dùng safety belt đến khi nó 14-16 tháng , ko lần nào ko mang vào. Sau đó, mình thấy nó rất ngoan, luôn luôn chịu ngồi xe đẩy, ko bao giờ nhảy, quay vòng vòng, và con mình tuyệt nhiên được dạy ko bao giờ được ẵm trên tay! nên nó ngồ rất ngoan! do đó mình tưởng bở, có vài hôm đi gần (5-10 phút đi bộ thôi), mình chủ quan ko mang safety belt. Sau đó, nó nhất định ko mang safety belt nữa! ko là ko! có những hôm đi bộ đường dốc, ko cài belt, nó té chứ chả chơi, mà nó ko chịu là ko chịu. Sau đó 16-18 tháng đi rất là rành, chạy nhanh lắm! ko chịu ngồi, mà đâu phải lúc nào cũng được đi, như ra đường lộ, đường lớn, phải ngồi xe đẩy chứ, nó chạy la8gn quăng, ai mà theo cho kịp! ko cho đi, bắt ngồi xe, ko chịu ngồi, nhảy đùng đùng lên. Ko có safety belt nên càng khó khăn hơn. Sau hôm đó, tui nhất quyết bắt đeo belt lại, khóc, khóc quá chừng, khóc dẫy dụa nguyên đoạn đường dài, ai ai cũng nhìn tui. Tui ko hề xấu hổ! dạy con mình, mắc gì xấu hổ! tui cho dẫy dụa luôn. Sau hôm đó, mỗi lần ngồi là safety belt, đi bộ 2 phút cũng belt! và nó ko bao giờ mè nheo nữa! ;D hô hô!! Ngoài ra, phải strictly với safety belt, vì khi đi xe, nó lớn rồi, nó biết cách luồn tay ra khỏi belt! phải nhắc để nó hiểu, belt là bảo vệ nó, là vì sự an toàn của nó. điều này rất rất quan trọng cho các ý thức an toàn khác về sau! an toàn cho chính sinh mạng của mình. theo cách nhìn của mình, người VN rất thờ ơ với sự an toàn - điều ko hề có tại các nước phương tây/các nước phát triển! vì khi trẻ con sinh ra, nó đã được dạy ngay chữ "safety". ;) 

Ví dụ tiếp theo: ngồi trolley/cart của siêu thị. cái này nhiều người hay cho con vô trong cái cart chỗ để đựng đồ shopping chứ ko cho ngồi baby seat vì lý do "nó ko chịu ngồi". ;) 
Con tui cũng vậy! 6 tháng ngồi rành là cho ngồi trên xe siêu thị (chỗ dành cho em bé). ngồi ngoan! tới khi biết đi 11 tháng, thì hơi chứng rồi! tới 14 tháng gì đó là quậy! ko có chịu ngồi trong ghế con nít. Cái tui cũng như nhiều bậc phụ huynh, viện lý do "nó ko chịu ngồi". cho nó vô cart để nó đứng, nó quậy, nó quay lòng vòng. Nhưng tại Ý, họ CẤM vì lý do an toàn, cart ko thiết kế cho con nít ở trỏng (dỹ nhiên, đâu có ai bán con nít, mà thiết kế kỳ khôi vậy!) đã bảo cart dành cho các đồ dùng thì ko an toàn cho con nít, nó té, nó đập đầu thì ai đền?? mà ý là ở Ý ko có hở tý đi kiện nhau, đi sue asses của nhau mà nó còn khó như vại đó! bảo vệ mà thấy con nít đứng trong cart là họ tới nhắc liền! làm sao thì làm, con chị chị quản sao đó, nhưng đứng trong cart là ko được! và tui cũng thầm cám ơn vụ này, tui nhất nhất phải cho nó ngồi trong ghế của nó. vì tui 1 thân 1 mình, nặng 47kg, cao 1,51. Tui ko thể quản lý con, vừa phải mua, đẩy đống đồ chất như núi kia được! nó phải ngồi đúng nơi nó phải ngồi, chấm hết! thế là tui insist! ngọt ngào lãng mạn đến cứng rắn... hù dọa... cuối cùng 18 -19 tháng, CHƯA BAO GIỜ MÈ NHEO CÁI GÌ. Thêm vào đó, nhờ tui tìm mấy cuốn sách đi siêu thị đọc và giải thích cho nó nghe, tui cho nó tự lấy cart, tự cho tiền vào cart, ... mua đồ thì cho nó lấy, ra trả tiền thì nó giúp tui load đồ lên conveyor, và trả tiền cashier. Nên dần dần, nó rất ngoan khi đi siêu thị. chưa bao giờ khóc hay nhảy tưng tưng. có lẽ bạn sẽ nói "ko có thời gian để cho nó giúp bạn như cách tui làm". thật ra, cách này (nó giúp mình đi siêu thị, nó có 1 responsibility) là 1 trong những cách giúp đi siêu thị hiệu quả với trẻ con! như lớn hơn thì nó còn control shopping list, và phải mua vài thứ trong list nữa. cách này giúp việc đi siêu thị ko trở thành 1 trận chiến và kẻ thất bại thường là ... phụ huynh. Thêm vào đó, cách này là cách GIÁO DỤC TRẺ GIÚP ĐỠ GIA ĐÌNH, CÓ RESPONSIBILTY, CÓ TRÁCH NHIỆM VỚI NHỮNG CÔNG VIỆC ĐỦ TẦM, ĐỦ SỨC.  đã phát ngấy lên nhìn những đứa 14 tuổi éo biết rửa chén, lặt rau, khi đến giờ ăn là lết đít vào ngồi! hãy giúp đỡ bản thân mình bằng cách dạy trẻ giúp đỡ bố mẹ và có tính tự lập đi các bạn ạ! ;) 
Thêm 1 ví dụ về lý do đổ lỗi của phụ huynh "do nó ko muốn, ko thích, ..." thử tưởng tượng, nếu nó muốn làm những thứ thực sự nguy hiểm như ăn viên bi, chơi dao, chơi kéo, chơi lửa, ... bạn có đồng ý ko?? có dám nói "ví nó, vì abcdef... ko?? " tui thề là dù trời có sập thì bạn cũng sẽ nhất định nói KHÔNG với tụi nó! cho nên, tui tin vào việc ai làm boss thì người đó quyết định! mình là cha mẹ, mình là người quyết định, ko phải con mình. ;) Tuy nhiên, tui vẫn thường cho nó cày cưa những thứ nhỏ nhặt: ko ăn thì tu hỏi 2 lần, tui mới dẹp, đi tắm, tui cũng hỏi 2 lần tui mới xách ra. Vì có những thứ ko quan trọng, thì tui dành chữ nói "không" cho những dịp cần thiết hơn. nhưng sau 2 lần là firm, và tui luôn nhắc nó "mẹ đã cho con 1 phút như con đòi hỏi" - vì khi nó trả treo, nó thường giơ 1 ngón tay lên nói "1 minute". Đây là cách dạy con của cá nhân tui. 

3) CÃi với bố nó trước mặt nó. Cách này làm nó hư! nó mà ko đồng ý với bố thì chạy qua mẹ và ngược lại. Hoặc nó sẽ hiểu theo chiều hướng tiêu cực là bố mẹ bất đồng, ko hạnh phúc. Khi ko đồng ý cái gì của người kia, tốt nhất, nên im miệng, lôi ông chồng ra riêng, cắn xé cào cấu sau! ko nên trước mặt con nít! dẫn đến những hệ lụy xấu ko đáng. Ngay cả với ông bà, người nuôi dạy. 

4) TẬp bỏ tã khi nó ko hợp tác và BẢN THÂN TUI CHƯA SẴN SÀNG. Tui quyết định bỏ tã cho nó, nó ko chịu, tui cũng insist. Okie! fine! có điều, bản thân tui, cái đầu cứng như đá tảng chưa sẵn sàng, chưa đủ sức chịu đựng việc bỏ tã ko có sự đồng nhất của con. Nên tui trở nên rất phù thủy, giận dỗi, hằn học, tức giận, khóc lóc, đày đọa nó. Dù bản thân ko muốn, nhưng quá stressed, tui đả làm tổn thương nó. Là lỗi của tui! lẽ ra, nếu tui sẵn sàng, thì nó có dây phân ra nhà, có cỡ nào, thì tui cũng phải im miệng mà dọn, mà ngon, mà ngọt, vì đó là quyết định của tui, ko phải của nó! nhưng đằng này, tui lại bắt nó chịu đựng vì quyết định của tui-mẹ nó! Suy ra, tui ức hiếp, và tệ bạc với nó! trăm lần sai, ngàn lần sai, vạn lần sai! tui thề nếu tui mà có con tiếp theo! hoặc potty lúc nó 6 tháng như VN hay làm, hoặc potty khi nào nó tự quyết định, chứ tui ko bao giờ làm như vầy nữa! vì tui cảm thấy rất stressed, và thấy mình useless like a piece of shit! ;((( 

LÀm mẹ là 1 quyết định ích kỷ, vì con mình ko quyết định sự ra đời của nó. Do đó, việc dạy con hiệu quả, ko làm tổn thương nó là việc 1 người mẹ phải làm, ko được excuse! đó là theo quan điểm của mình! khi mình làm tổn thuo7gn nó, thấy mắt nó ngấn lệ, miệng méo mó mém khóc nhưng kìm lại mà tim mình tan nát, mình cảm thấy mình là 1 đứa khốn nạn! làm người mình yeu thương tổn thương là 1 tội lỗi, huống chi con mình quá bé nhỏ! ;(((( nó còn ko hiểu câu "mẹ ko chấp nhận behavior này của con" nữa mà! cớ gì mình ức hiếp nó như vậy?? để thỏa cơn giận của chính bản thân và do lỗi , quyết định của mình????

Kể chuyện em bé 22 tháng

Mình ko biết các em bé khác thế nào, chứ Quậy nhà mình có 1 đặc điểm là sau những kỳ growth spurt (thời điểm nó phát triển nhanh), thường thì cứ 1-2 tháng, nó lại có những chuyển biết lớn, nhận thấy rất rõ chỉ sau 1-2 ngày. đặc biệt là khi bạn bước sang 1 tháng mới, thì nhận thấy rất nhiều. mình ví dụ: 
cột mốc 18 tháng: bạn lặp lại tất cả những gì bố mẹ nói (chỉ lặp lại được 1 từ, và 1 vài từ bạn có thể nói), trước kia, kêu bạn nói, bạn làm lơ, hoặc lắc đầu từ chối ko nói, vì thật sự là bạn chưa thể bắt chước âm tiết được. Dù có nói cỡ nào bạn cũng ko lặp lại. đến tháng thứ 18, bạn lặp lại như chim sáo. Ngoài ra, khả năng nhận biết màu sắc, hình dáng, khả năng quan sát bắt chước của bạn có 1 bước tiến đáng kể. BẠn tự chơi với những bộ puzzle thật sự level thấp nhưng đòi hỏi quan sát, tính khéo léo của fine motor skill và tính logic (nhìn được 1 mảnh của 1 bức hình lớn). 
Cột mốc 22 tháng thì bạn bắt đầu nói được 3-4 từ, và sau 1-2 ngày, bạn bắt đầu muốn nói nguyên 1 câu, nhưng thiệt lòng là ... rất challenging cho nô tỳ mẹ mẹ. vì bạn nói ra rả nguyên tràng, may thì mẹ hiểu được 1-2 từ và đoán mò, ko thì ... mẹ mẹ vờ vịt gật đầu, cười phụ họa (dựa vào sắc mặt của bạn nếu bạn vui thì cười theo, nếu bạn bình thường, hay confused thì mẹ cũng xạo xạo nói "really honey??" hoặc "oh, mommy understand" - dù có hiểu gì đâu! haha!! sau đó mẹ đánh lạc hướng bạn bằng cách đổi để tài ngay! Điều chính yếu khi khuyến khích con nói là mẹ ko nên tỏ ra ko hiểu, đặc biệt ko nên nói , hoặc nói sỗ sàng là "mẹ ko hiểu con nói gì", vì điều này sẽ làm bé ko có willing để tập nói. khi bé nói, thì bọn mình nên cố nghe, và NHÌN VÀO MẮT TỤI NÓ  như 1 conversation thật sự. để bé hiểu lời oanh vàng của mình rất rất được tôn trọng và đánh giá cao! mình luôn cố gắng ko có hành động gọi là "ignore" nó, khi nó nói, mình luôn có gắng nhìn nó, chứ ko xạo xạo trả lời rồi lo làm chuyện của mình. điều này quan trọng, nên dù bận cỡ nào dở tay cỡ nào cũng cố làm. mình chỉ nói mình ko hiểu nó nói gì, khi nó vừa nói vừa ngậm núm vú. để nó bỏ cái núm vú quỷ quá ra! mỗi lần chộp được cái núm vú là mệt mỏi để kêu nó bỏ ra! ;(( 
22 tháng, bạn có nhận thức rất lớn, và nhận ra bạn thực sự rất hiểu những gì mẹ giải thích, dù nó khá là complicated. Ví như khi bạn ra đường mà ko chào hàng xóm, mẹ bảo chào cũng ko chào. mẹ nói con gái "Asia là 1 em bé rất friendly, con luôn chào mọi người mà!" thế là bạn vẫy tay chào ngay! hoặc khi gặp cô Ala bạn của mẹ chồng mình và là ... như 1 người cô của mình, cô thương yêu mình lắm. con này gặp cô là nó ko cho cô đụng, ko chào cô! (bố ai biết tại sao). Sau đó, khi cô đi rồi, mình nói nó, mặt đối mặt ôm nhau kiểu tâm sự đó, mình nói "cô Ala là bạn tốt của mẹ, cô cho con nhiều quà lắm, cô là 1 người tốt. Ngoài ra, khi con có mẹ bên cạnh, thì con đừng lo, ko ai làm đau con (thay vì nói hại con) đâu, mẹ ở bên cạnh, mẹ nắm tay con, bảo vệ con mà! con nên chào mọi người nha, vì đó là phép lịch sự, và chứng tỏ mình có ăn học". Sau đó 30 phút, cô Ala đi chợ về, Asia gặp cô, và mẹ nhắc cô Ala về kìa Asia, và con đã chào cô tự nguyện! :) 
Cột mốc 22, đã thể hiện cá tính thì càng ... cá tính. Mình thấy đứa nào cũng vậy, biểu hiện rõ nhất ở mọi đứa trẻ là: luôn luôn cửa miệng NO, luôn luôn nói "mine" - của con, ko cho trẻ khác đụng vào đồ của tụi nó. Luôn muốn làm tất cả mọi thứ 1 mình. và học nhau nhoay nhoáy, học tốt không chưa đủ, học luôn tính xấu! hừm!!!!!!!!! ;(((((( do đó, việc dạy con thời điểm này rất rất critical, quan trọng! theo như mình nghĩ! đặc biệt! bố mẹ phải observe con rất kỹ! Điểm yếu của mình là mình nói cứ như là mắng nó! mình sai! vì nó ko biết! mình phải uốn nó chứ ko được criticize nó! ;((( mình phải cố gắng nhiều hơn nữa! (thật sự từ khi có con, mình cũng lớn lên rất nhiều, ;) Làm mẹ là 1 quá trình hoàn thiện bản thân, mình nghĩ vậy!) Quậy đã lỳ thì càng lỳ!!! cái gì cũng muốn theo ý nó. Ai nói mình ko cứng, ko abcdef... gì cũng được, nhưng có những cái, mình cho nó làm được, thì mình để nó làm, mình "để dành" cái từ "no" khi nó thật sự ko được phép làm! vì nói No nhiều quá, mệt óc, mỏi miệng, và ko work cho các lần khác! ví như: cho chơi vọc nước. Okie! 2 phút! sau đó nhấc nó ra và nói "mẹ đã cho Asia chơi nước! bây h thì con ra khỏi phòng tắm dùm cái! thank you asia" 99% nó nghe lời. Nếu cày cưa nhấc nó ra, 100% 10 lần như 1 là lăn ra khóc, và số lần nó lỳ cũng nhiều hơn) ;( Vất muỗng nĩa. vẫn hỏi nó 1 lần Có ăn nữa ko?? dỹ nhiên 10 lần 9 lần nói có. Mình vẫn cho ăn nữa dù biết nó sẽ quậy. nó vất muỗng nĩa lần 2 mình nói "vậy là con ko muốn ăn, mẹ dọn thức ăn đây" và dọn đi! 10 lần thì 10 lần đều Ok, ko khóc, chứ mà dọn ngay lập tức lần 1, thì nó nhảy đùng đùng lên. mỗi trẻ mỗi tính, mỗi bà mẹ 1 cách dạy mà. CÁch này mình thấy works cho con mình. 
Cột mốc 22 tháng observe và học theo! trước kia bị bạn dành đồ chơi thì dành lại, bị bạn đẩy, đẩy lại 1 cái, thua thì khóc kêu mẹ. Bây h nó thấy, ai dành đồ chơi, ai đẩy thì được leo lên cầu tuột trước. thế là a lê hấp, học theo ngay! ra sân chơi, đẩy trẻ khác, dùng 2 tay push 1 phát, ban kia té nhào! ;(( Nó đang leo lên thang cầu tuột, thấy đứa khác chuẩn bị leo, dành leo trước, đẩy con người ta phát, té luôn! ;(( nó đang đừng trên cầu tuột, đứa nào vừa mò lên, lấy chân đạp con người ta! trời ơi!!! con mình nhát, bị ăn hiếp thì xót xa! nhưng con mình ăn hiếp con người khác thì mình xí hổ, ngại với con người ta! (cũng ko vui đâu mọi người ơi! ai có con bị ăn hiếp thì thông cảm! huhu!!) mình biết! nó ko có lỗi, vì nó còn bé lắm, nó ko biết nó phải đợi tới lượt nó, no ko biết, nó đẩy, push thì con người ta sẽ đau, té và khóc, nó ko biết, nó đạp thì con người ta ngã. 2-3 hôm nay mình bất ngờ quá, mình la lên "no" rất là lớn! ;((( mình sai rồi!! tại mình bất ngờ nên phản ứng theo bản năng!! Tời hôm qua, mình định thần lại, mình nói nó "no, pushing is wrong! nobody likes being pushed, look at her, she is crying! Asia goes there and makes up with her, give her a caress" (đẩy bạn là sai, ko ai thích bị đẩy đâu Asia. thấy bạn khóc ko?? con đến làm lành đi, con xoa bạn đi) thế là nó tới làm lành, lấy tay xoa mặt bạn kia, nhưng bạn kia nhìn mặt nó thì ... sợ và còn khóc to hơn! hú hú!!! ;((( chẹp!!! Hôm qua trong vòng 30 phút, làm 4 em khóc! ;(( mình đã nói chuyện với con, và sẽ cố nói chuyện với con nhiều hơn nữa. Đúng như chị Phượng mẹ của Nhi và Khoa nói, con nghe lời nhiều hơn là mình điên lên la hét, gào thét! ;(( nhưng nói thiệt nha, là con người đặc biệt là người nóng tính thì cái này rất challenging! 
*À, tuổi này bắt đầu có interaction với trẻ khác, trước kia cho 1 nhóm cùng tuổi ngồi chơi chung thì cũng mạnh ai nấy chơi, bây giờ bắt đầu nhìn nhau và ... có biểu hiện quan sát, chơi chung 1 xíu. Và đó cũng là lý do tụi nó hay cắn, đẩy, đánh, .. vì nó ko biết thể hiện cảm xúc và chơi chung, làm quen là như thế nào. như người lớn thì mình có manner, mình guide nó, như mình có thể nói ciao, hỏi mấy tuổi, vẫy tay, bắt tay.chứ 2 đứa 22 tháng với nhau có biết làm gì đâu, ngoài xô đẩy, cắn xé, hoặc khóc! ;(( Ai đó nói mấy đứa hay cắn, hay đánh là "dữ tợn, agressive" là sai! vì tụi nó ko biết như vậy là dữ tợn, agressive và làm đau trẻ khác, đó chỉ là 1 behavior thôi! Ai có con bị ăn hiếp thì thông cảm dùm. Ai làm mẹ có con ăn hiếp trẻ khác thì thông cảm và guide con mình 1 cách nhẹ nhàng! hix hix!! ;((

Cột mốc 22 tháng: bắt đầu biết chơi pretend (giả vờ) và làm trò nhiều hơn. biết bày trò cho bố mẹ, và "dạy" bố mẹ chơi theo cách của bạn nhiều hơn. tuổi này, việc giúp nó tự tin, và being independent tự lập là tối quan trọng. Mình ít khi nói nó phải làm gì, mình để nó chỉ mình nhiều hơn! khi chơi mình để nó tự chơi, ko suggest nấu cái này, cái kia, ko suggest, cái này vui hơn, ... (dù nhiều khi ko hiểu sao nó thích những thứ chán phèo" haha!! mình ngứa miệng, nhiều khi tự nhiên khùng khùng cũng muốn suggest nhưng may mà kịp dừng lại, ko kêu con vẽ hình tròn, hình này , hình nọ, hay màu này màu nọ. Để nó tự chọn, tự chơi theo ý, nó đụng vái gì, thì mình nói từ đó lên, để nó học tự vựng). 

Cột mốc 22 tháng. nghe những conversation của bố mẹ và hiểu hết! do đó: bố mẹ ko được nói bậy, ko được nói "xấu" người khác (lỡ nó đọc lại cho người đó thì chít! hahaha!! đùa thôi!). đặc biệt, là ko được kể tội bạn. Mình nhớ hồi nhỏ, khi mình quậy, bố mắng. mẹ về kể lại, bị mắng thêm trận nữa, suy ra bị đánh phủ đầu lần 2. kỳ vậy??' thường thì mình nói "hôm nay Asia... nhưng sau khi mẹ nói thì con ngoan rồi, con nghe lời lắm, và bố khen nó nghe lời mẹ" --> hết chuyện! kết thúc trong tình thân ái! ;D để con ngoan hơn, mình thường khen nó như "hôm nay Asia tè trong bô bao lần ... ngoan lắm! hoặc Asia friendly lắm, .... bạn rất tự hào, và cưởi tủm tỉm suốt. Khi bạn làm sai mình thường mắng bằng cách "mọi khi con rất ngoan, con thường kêu mẹ khi tè, tại sao... kết thúc là lần sau con nhớ...". Khi nó lỳ, mình giận quá, mình mắng thì thường là mẹ giận con vì mẹ đã nhắc con 3 lần, ... con phải nghe lời mẹ chứ, vào đây, nhìn này, ..." chỉ cho nó hậu quả! ;(( Ko có magic gì đâu! cả chục tới trăm lần nó mới ko làm nữa, và ngoan hơn! ;((


Ôi, cầu cho đi học nó sẽ ngoan hơn nữa! ở nhà tù túng nó rất hay quậy! ;((

The terrible 2

Này thì terrible 2, sau đó the crazy 3, tiếp theo là the horrible 4, 5 tuổi thì là cái gì đây!???? hừm!!! 

con Asia này, cái gì cũng không chịu hết. Test limit lỳ với bố mẹ, ông bà, và nhoen nhoẻn cãi cô giáo nữa! ko làm theo ý nó, là nó khóc, nhiều khi nó cố tình vờ khóc. Hê hê!! tưởng khóc sẽ được việc sao?? 

Này nhé: bô, ko đi. Tã ko chịu thay, sữa ko uống, nước, no; juice, no; Chạy mọi ngóc ngách leo bàn, ghế, lấy remote quậy, vặn tắt nhạc 100 lần, cái máy muốn điên luôn, leo lên high chair, leo vô giường, hạ thanh chắn giường xuống cho nó leo vô chứ leo kiểu kia té thấy bà! vậy là khóc! (nhưng CHƯA BAO GIỜ LĂN QUAY VÒNG VÒNG vì từ trước tới giờ cả nhà rất firm, nhưng ko biết nó sẽ lăn lúc nào đây, vì càng ngày nó càng lỳ, lắm khi mình hết cách). Ra siêu thị chơi xong ko chịu về, mẹ gầm lên thì vẫn nghe. nhưng mình sợ nó mà ko nghe thì sao đây! hừm!! 1 mình mình ôm cái cart cả trăm thứ đồ và vật với nó, typical dễ sợ! (đi siêu thị 1 mình với nó nha! bỏ cart cho ai đây!!) 

Mình đọc thấy nói do tuổi này ko biết diễn tả cảm xúc nên khi tức giận, ko đồng ý thì tụi nó rất emotional và phản ứng ghê lắm. Như con Asia là cắn và đánh bố mẹ. Mình học được từ sách báo và babycenter là: thể hiện cảm xúc là positive nghĩa là điều tốt! nhưng nó ko biết thể hiện như thế nào, mình cần dạy nó! như nhà mình thì mình nói "no, no hitting" (vì khi giận, nó đánh bố mẹ và ngay cả bản thân nó, nó lấy tay tự đánh vô đầu). ;(( Mình nói "ko được đánh ai hết, be gentle, nếu con giận, con có thể dậm chân, hoặc ôm thú bông, ko được đánh bất cứ ai, ngay cả bản thân mình". từ đó về sau chưa thấy đánh lại! 

Trò Test - limit mới là điều làm mình sôi máu. Đang ăn, thì vất đồ ăn xuống sàn cái phẹt! mình nói "no", nó nhìn vào mắt mình, dơ tay vất thêm 1 miếng nữa! mình lục lọi, học hỏi xong, mình làm lơ luôn, mình ko có giận (vì trước kia mình giận, mình gào lên, nó lập tức react theo cái angry wave của mình, nó cũng hét lên, đứng thẳng lên high chair, té phát thì sao hả trời! mà mình ko muốn nó có thói quen tự đứng dậy trên high chair!). Mình làm mặt tỉnh bơ nói nó "vậy là Asia ko thích ăn nữa, mamma lấy thức ăn đi", thường thì nó để mình mang đi, do là ko muốn ăn thì mới bắt đầu quậy. Có hôm đòi ăn thì mình nói "còn vất thức ăn nữa là mang đi". Mịa! vừa nói xong, nó vất cái phẹt! rồi, mình keep calm, nói "vậy thì mamma mang đi" và ko quên ôm nó khỏi hi chair luôn! lỡ nó đứng lên gào thét thì sao! ;(( Hoặc mình nghe tiếng đùng đùng, trời ơi, leo lên ghế, ôm hết sách trên giá sách thẩy xuống đất! con hàng xóm nó lên nó chửi mặt mình là 1, thói quen quậy phá, vất đồ đạc là 2! ;(( Trước kia, mắng nhiếc, nó lỳ ra, nó khóc, nó đập tay, đập chân! giờ mình ignore luôn, mình nói "it is not fun, i am not interested in this game" (trò này chả vui gì hết, mẹ ko thích trò này) rồi mình nói "i am going to play with Pooh". 1 phút sau, thấy nó leo xuống ghế, và lẽo đẽo theo mình xem mình chơi trò gì! ;D Nói chung là tùy tính nết của từng đứa, và tùy bố mẹ nữa. .Ko có nghĩa cách mình làm được với Asia thì được với em bé khác và ngược lại. 

Mình đọc sách thấy cô giáo nói rằng: việc nói No và mắng nhiếc thường ko có tác dụng bằng việc ignore khi nó làm sai, và distract nó vào 1 trò khác, khen nó thiệt nhiều khi nó làm tốt. Nghĩa là nó ko được attention khi làm sai, chỉ được attention khi làm đúng. bố mẹ ko nên focus vào các hành động sai trái, chỉ nên distract nó, và focus vào những hành động đúng. Tụi nó sẽ: 1) ít nói no hơn, nghĩa là mình nói no nhiều thì nó cũng sẽ nói no nhiều 2) tìm cách có được attention của bố mẹ và được khen ngợi từ những hành động đúng.

Bà bs tâm lý của mình nói nếu nó lỳ lợm, muốn TỰ QUYẾT ĐỊNH MỌI THỨ  thì cho nó chọn lựa và quyết định. Trường hợp con Quậy là: mặc tã hay đi bô? (nếu mình chỉ nói Asia , potty, hoặc Asia, thay tã --> nó nói no ngay lập tức, thử ôm nó thay tã coi, nó vặn vẹo, khóc lóc, ko cách chi mặc được. Cho chọn thì nó sẽ nói nó muốn gì, rồi cứ vậy là làm! Nhưng cũng có nhiều cái mình ko cho lựa chọn được, như từ park mà đi về là 1 ví dụ! cô giáo nói "go cold turkey luôn đi" ôm nó, cái seat belt rồi về thẳng nhà! để nó hiểu firm là firm! 

Mình ko thích 1 vài cách dạy con kiểu "con ko thế này thì mẹ ko thương", vì với con nít, dù nó quậy cỡ nào, thì nó vẫn phải biết là bố mẹ thương nó. Nếu nó sợ mẹ ko thương, thì nó sẽ sống torng 1 hoàn cảnh unsecured ko biết khi nào thì mẹ thương, khi nào thì mẹ ghét nó. 

DẠy con ko có dễ tý nào! 

anyway, có 1 câu chốt lại từ sách: mới có 2 năm với con thôi mà! rồi sẽ còn thấy rất nhiều khó khăn developmental trong suốt thời gian tụi nó lớn dần nữa! nên thôi, gạt cái từ the terrible 2 đi, vì mình nghĩ tới terrible thì nó s terrible. Thật lòng, mình đọc đoạn "showing anger is a positive sign" (việc thể hiện cảm xúc / tức giận là 1 điều tốt) thì mình nhẹ lòng hơn nhiều. VÀ người ta khuyên nên để nó thể hiện sự tức giận thay vì chạy đến và calm, soothe làm nó im miệng ngay lập tức để chiều nó. Vì nó nên hiểu "tức giận, ko đồng ý là điều hoàn toàn bình thường, mình buồn, mình giận là ai ai cũng có, vì cuộc đời, đâu phải lúc nào cũng suôn sẻ theo ý mình". 

Vậy đi! 

Chia sẻ kinh nghiệm chăm sóc bé cơ bản, kinh nghiệm đi dạo cho bé dưới 1 tuổi

Sáng sớm tui rảnh thì rửng mỡ lắm nha! Con ngủ là tui bay lên mạng làm chiện nhảm nhí, ví dụ như hôm nay, tui cẩn thận chụp hình và ghi lại những thứ của con bé béo. 1 là dể làm kỉ niệm cho nó, 2 là để share với ai có con nhỏ xí như tui.
Diapositiva1

  1. Tã: tui dùng mix và tã vải và tã thường, tã thường tui chỉ dùng max 2 cái trong vòng 24 tiếng (chủ yếu ban đêm, do nó thấm nhiều hơn, cái thứ 2 là tui trừ hao vì daddy nó lười biếng, cứ quơ cái diaper mà dùng chứ ko xài prefold diaper)
  2. Baby wipe: khăn chùi đít ướt của em bé, tui hầu như ko bao giờ xài, khi thay tã tui cứ cho nó vào vòi nước rồi rửa. Mùa hè thì nước lạnh, mùa đông thì mới dùng nước nóng, đặc biệt bé gái, rửa cửa mình dưới vòi nước là tiện và sạch nhất! khi đi ị, tui dùng cái diaper lau sơ đít và cũng rửa nước. Khi dùng wipe, nhiều khi da vẫn còn khá ẩm ướt, phải cẩn thận lau cho thật khô không thì sẽ bị rash, đặc biệt nơi khí hậu ẩm như vùng của mình. (bé Greta bị rash vì baby wipe-Nataly mới share với mình)
  3. Khăn lau đít: khi rửa đít xong, phải lau cho thật khô. Mình dùng khăn rất basic 100% cotton hút thấm tốt.
  4. Khăn lau miệng: thỉnh thoảng nó spit up nhiều, dây ra khắp nơi, phải chùi. Mình cũng dùng cloth rất đơn giản vẫn 100% cotton. (thật sự do tính tui đơn giản, tui ko cần fancy, tui chỉ cần chất lượng tốt là tui happy)
  5. Sponge tắm: 100% natural sponge. Mềm vô cùng, rất tốt cho da nhạy cảm của bé. Mình dùng để tắm, và để lau phần cổ ngấn trong, ngấn ngoài của nó (nó spit up hôi kinh dị! mình lau 1 ngày mấy lần. Thấm sponge với nước rồi lau, lau xong dùng khăn lau miệng thấm khô thật khô là xong!)
  6. Kem anti-rash: mình dùng rất ít, mình cho 1 nhúm nhỏ vào ngay lỗ đít như chỉ dẫn của nurse. Chỉ khi nào da hơi ửng đỏ thì mình cho nhiều hơn xung quanh (nhưng cực kỳ hiếm) 150ml mà mình xài cả hơn 5 tháng chưa hết. Anti rash nhiều brand, brand nào Okie thì dùng, bs nói thế. may phước con béo nó xài brand nào cũng Ok
  7. Dầu tắm cho baby: dùng để rửa đít, pha nước để tắm, ... Mình pha với nước, cho nó tắm, ko cần xả qua nước sạch, chỉ 1 lần như thế là mang lên luôn! Trước kia bố nó ko biết, xả nước cho nó thêm lần nữa. Mùa hè thì Ok, chứ mùa đông lạnh thấy bà, tội con nhỏ!
    Đó là những thứ nó hay dùng hàng ngày, ngoài ra còn có sẵn kem chữa rash nếu bị rash nặng, nhưng tui xài có 1 lần gì đấy, có base từ aloe vera Còn lại những thứ như Talcom tui hoàn toàn ko dùng, mà talcom hình như cũng sắp biến mất khỏi thị trường rồi, vì nó ko có chức năng gì, ngoại trừ làm hại da bé, gây bít lỗ chân lông. Bác sỹ bên tui khuyên ko nên dùng. Tui thấy hồi xưa ở VN tụi Johnson còn quảng cáo ủm tỏi là nước hoa cho em bé, và cả baby oil. Bên mình ko ai dùng baby oil, mà dùng almond oil pure, được bảo là loại oil duy nhất thấm tốt vào da, giúp da đàn hồi cao và ko bít lỗ chân lông, tui hay dùng almond oil để massage bạn béo. Nước hoa là điều buồn cười nhất, do em bé phát triển khứu giác rất sớm, và nhạy, các loại mùi hương đều ko tốt, ngay cả kem anti rash và shower gel cho em bé cũng có mùi hương cực nhẹ, bên tui nó còn ra rả communicate với consumer là không có mùi hương nữa cơ! Hồi tui đi học child birth, midwife nhất mạnh ko nên dùng nước hoa ở cổ, vai; vi khi ẵm em bé, nó sẽ ngửi rất nặng. Nên từ khi sinh con, tui hạn chế dùng nước hoa, và tui còn mua deodorant lăn nách ko mùi nữa.
    *Ba lô đi dạo gồm có những gì???Diapositiva2*Mình rất hay ra ngoài với Asia, ra ngoài ngán nhất là phải vác đồ cho nó, nhưng nếu organize well, việc đi dạo, đi chơi, đàn đúm rất nhẹ nhàng! Chỉ cần thỉnh thoảng check ba lô, cứ đi là quơ 1, 2 thứ rồi cùng nhau đi chơi!
  1. Ba lô: chọn ba lô vì đeo lưng, tiện. Ba lô cần to vừa đủ, nhỏ quá chả đựng được gì. Ba lô nên có túi nhỏ 2 bên để đựng dù, và khăn giấy, những thứ cần dùng cấp kỳ. Mình thấy ba lô này ở Ikea, tiện quá, nên hốt ngay!
  2. Changing mat: miếng thay tã, mình dùng miếng bằng nhựa dù ngoài supermarket có bán miếng thấm bằng cotton, mềm hơn, dùng xong nếu nó tè, ị thì vất đi! Nhưng mình ko thích, tiện thì tiện hơn, gọn hơn, nhưng thả rác thải, mình ko ưa!
  3. Tiền, giấy tờ tùy thân, bên đây thỉnh thoảng police gọi foreigner lại hỏi permit of stay nha bay!
  4. Mũ, nón, vớ, và body dự phòng cho nó mấy cái này để vậy thôi, chứ ít khi xài, có mũ và vớ là hay dùng nhất.
  5. Mang dù hoặc áo mưa
  6. 1 túi nhỏ bao gồm trong đó là tã, kem, xà phòng, baby wipe, khi cần là móc túi đó ra, ko phải tìm kiếm lung tung.
  7. khăn giấy (cần lắm đó nha!)
  8. đồ đựng pacifier / hoặc mình còn dùng cả cái pacifier clip nữa.
  9. 1 cái đồ chơi cho nó cầm
  10. *bú formula thì: mang theo bình thủy có chứa nước nóng, feeding bottle đã stirilized, lau thật khô và cho formula vào theo dose của nó. Không bao giờ được pha sẵn sữa rồi bỏ vào bình thủy. theo nguyên tắc, chỉ có nước ở bất cứ nhiệt độ nào cũng ko lên men hoặc bị hư hỏng, còn lại đều có vi trùng sinh sôi từ nhiệt độ 4 độ C đền 70 độ C. Do đó, cách khác để pha sữa cho em bé là có túi thermos giữ nóng bình sữa, cho nước nóng vào bình sữa sẵn, rồi giữ trong túi, cho formula theo dose vào 1 hộp khác, khi cần thì mix nước và formula. tui mua bình thủy bình thường dung tích 500ml xài được 2-3 lần pha sữa, cost có 15 Euro (giờ đang sale còn có 12 Euro), trong khi hiệu chicco (đồ dùng cho em bé), làm 1 cái y chang ko khác tý nào, nó gắn thêm cái hiệu chicco vào, tiên sư, quất cho 30 Euro! May mà tui đầu óc sáng suốt! há há!! bên tui, cái khỉ gì có gắn đến từ "em bé, trẻ sơ sinh" là nó chém cho nát nhừ!
  11. *Ngoài ra trước khi ra đường, tui thường kiểm tra, mang thêm bibs, chăn (vì sợ lạnh). P1080832

Chuẩn bị "công cụ" cho bé ăn dặm

Mình viết bài này nhanh nhanh để trả lời bạn Vi, và mình nghĩ thắc mắc này cũng là thắc mắc chung của ai lần đầu làm mẹ! ;) 
chỉ là chia sẻ kinh nghiệm ý kiến cá nhân thôi, mong nó giúp ích cho các bà mẹ như mình ;) 

*Công cụ nấu ăn cho bé: 
1) nồi niêu bình thường, nhà có gì xài nấy. ;D 
2) Handblender hay máy xay sinh tố đều Ok, mình dùng handblender (máy xay bằng tay ) như vầy nè, vì nó rất gọn, dễ dàng, cứ gắn đầu cắt vào máy, cắm điện, sau vài giây là cái gì cũng nhiễn nhừ hết á! ;D
3) cái cân điện tử. Cái này mình thấy rất rất có ích, vì nó giúp mình theo dõi được lượng thức ăn con ăn hàng ngày. có thì càng tốt, ko có cũng chả sao. ;) 

*Chén đĩa cho cục cưng: 
chén đĩa thì thật ra giai đoạn mới bắt đầu ăn, do mẹ đút thì nó cũng ko thật sự quan trọng lắm (nghĩa là từ 5-6 tháng đến 9-10 tháng). Nhưng đã đầu tư thì 1 lượt luôn cho tiện, và chén đĩa dành cho bé thì vẫn tốt hơn dành cho người lớn vì các lý do sau: 
1) chén đĩa bằng nhựa, ko có bị bể, nó quơ tay hoặc vất đĩa xuống đất thì vẫn bảo toàn cái đĩa. ;D Chú ý; nên chọn loại đĩa xài được cho microwave nếu nhà nào dùng microwave nha! hâm thức ăn bằng chén đĩa ko chịu được microwave thì sẽ bị nứt, tồn tiền mua đĩa mới ... như nhà mình! híc! tại lúc đó chưa có kinh nghiệm! ;(( 
2) Chén đĩa có hình, màu đơn giản đẹp mắt, để sau này nó lớn 1 tý (tầm trên 12, 13 tháng), khi ăn thì mình dụ nó ăn nhanh nhanh để nhìn được hello kitty ở đáy dĩa. ;D hoặc hình thù vui mắt giúp giờ ăn vui vẻ hơn. Con bé nhà mình toàn bi bô nói "pooh, pimpi, Io, star, ..." khi nó ăn thức ăn. ;) 
3) Nên chọn 1 cái chén sau lòng cho ăn súp (và khi nó lớn trên 12 tháng, tự xúc ăn thì chén sâu lòng vẫn dễ múc hơn là cho ăn bằng đĩa). và 1 cái đĩa dành cho các thức ăn bốc tay hoặc khi dùng nĩa để "gắp" thức ăn. 1 em bé cần Max 3 bộ như vầy là happy đến ... lớn! haha!! (trường hợp nhà mình là vậy). 
4) Muỗng; nên chọn muỗng cán dài và đầu muỗng nhỏ cho bé từ 5-9/10 tháng. Vì lúc này mẹ vẫn đút bé ăn là chủ yếu, cán dài giúp đỡ vướng víu. đầu muỗng nhỏ vì ... miệng tụi nó cũng còn nhỏ! hé hé!! ;D Nhưng kinh nghiệm mình, mình mua 1 bộ nĩa ngắn, nhỏ, phù hợp cho tay nó, để khi mình đútn thì cho nó cầm ... chơi. Chỉ là cách giúp bé hiểu muỗng/nĩa thì dùng để làm gì, trường hợp nào thôi đó mà! ;)
5) Muỗng nĩa, nồi niêu xoong chảo cho bé ko cần phải khử trùng (sterilize) (cái này là sách của Bs. Miriam Stoppard nói, và mình làm y như vậy. Nhưng bình sữa/bình mút sibbing cup và núm vú) thì mình vẫn khử trùng sau khi dùng cho đến khi bé tròn 1 tuổi. Và sau 1 tuổi thì mình vẫn khử trùng núm vú, sibbing cup hàng tuần. 
6) Kéo: dùng để cắt thịt/ bún/mỳ, ... các thức ăn bự cho bé. CÁi này coi vậy mà quan trọng nha! vì sau 12 tháng, ăn tè le, nhưng bún mỳ dài quá chừng, dễ bị hóc lắm. cắt ra nhỏ nhỏ, dùng kéo cắt vừa dễ, vừa nhanh. ;D 

*Yếm dải: Ko có cái này là tiêu tùng! ;(( hic! 
Mình chọn yếm có 2 lớp, 1 lớp plastic kèm theo lớp vải bông, lớp vải dùng để thấm nước, ko bị chảy chan chứa lên người. miếng plastic giúp tránh nước thấm vào người nó. Ngoài ra, mình chọn yếm cột (mình tự cột), dù có loại yếm cứ tròng vào là xong. nhưng thường thì loại này nó có hở phần cổ, và khi con Quậy nó ăn thì cái phần hở ấy dính nhoe nhoét ra! chưa kể càng dùng cái phần cổ càng giãn, và cái phần nhoe nhoét càng to. ;(( 
Khi nó tự ăn thì mình mua cái "áo bảo hộ" áo này thường dùng để tụi nó học vẽ, nhưng mình xài như yếm luôn, vì nó ăn dơ khủng khiếp, tưởng tượng phải giặt và thay 5-7 lần đồ của nó từ a-z mà chóng mặt! ;((

Đây là những kiến thức cơ bản mình còn nhớ được, khi nào nhớ thêm thì mình ghi thêm. ;)



 ***Hình là sưu tập trên internet, ko phải của mình, và hiệu là vô tình chứ ko phải mình chọn. có rất nhiều hiệu cho em bé, ko nhất thiết phải theo hình. ;)


Sử dụng cũi cho bé chơi (pack and play)

Bên mình (Italy), ngoài cũ giường nằm cho bé thì cũi để chơi là 1 trong những thứ cần thiết hầu như nhà nào có trẻ con cũng sử dụng. 

Cũi thiết kế đơn giản thế này thôi, lưới xung quah để bé có nhảy nhót va chạm cũng ko bị đau, va đập. Chiếc cũi này cực kỳ tiện lợi cho nhà em có con nhỏ mà neo người. ví như nhà mình chẳng hạn, 1 mẹ 1 con, ai có con thì biết, sẽ ko thể rời mắt được 1 giây, mà lắm khi mình bận nấu ăn, bận làm việc này việc nọ, có người gõ cửa, đưa thư, phải đi vất rác, ... ko thể ôm em bé đi cùng được. Thì box là 1 cứu cánh nhiệm màu. 

Đa số các em bé khi đã biết bò biết đi thì rất ghét pack and play, khi còn bé biết ngồi thì chúng nó khá ngoan, thẩy bé vào pack and play rồi cho đồ chơi là bé ngồi "khám phá" rất lâu. Nhưng 1 khi đã biết "sức mạnh dy chuyển" bò lăng quăng quậy phá thì pack and play trở thành "nhà tù". Con nhóc nhà mình than khóc ghê lắm. Nhưng kệ! khi cần thì vẫn phải ngồi đấy cho mẹ làm việc, còn hơn là nó đi nghịch linh tinh những trò nguy hiểm. 

Trên thực tế, từ khi con nhóc nhà mình biết đi (11 tháng) thì mình chả dùng cái pack and play này nữa, ngoại trừ trường hợp tối cần thiết như mình phải chạy đi vất rác, nhà có bưu kiện phải chạy xuống cầu thang. ;) 

NHƯNG mình lại tìm ra 1 công dụng khác cho con Quậy nhà mình. Đó là ... phạt nàng khi nàng lỳ và nghịch dại, nói mãi chả chừa. 

Mình bảo nó đừng nghịch nước lau nhà, thế mà cứ mò đến nghịch, trăm lần như 1, nói ngon ngọt, cay cú nó vẫn cứ trơ ra! Grrr! thế là mình nhẹ nhàng bảo nó "con nghịch nguy hiểm, mamma cho con vào pack and play" eo, nó than khóc ghê lắm. mình cho nó trong pack and play 5, 7 phút cho tới khi nó hiểu sự tình. Lần sau nó nghịch, mình nói "con mà nghịch là vào pack and play nha" thế là im, tịt ngòi luôn. ;D hị hị!! mình cảm thấy đây là 1 trong những cách "dạy cho ra trò" mà ko cần phải la hét, mắng mỏ gì cho mệt cổ họng của mình. ;p 

Thật ra trẻ con còn quá bé để hiểu đúng-sai. Nó chỉ có thể hiểu "hệ quả" thôi. Nghĩa là khi làm gì đó sai thì vào pack and play - nơi nó ko thích. Thế là lần sau sẽ nhớ. 

Mong cái "chiêu nhỏ" này giúp ích các bà mẹ. ;D

VÀi thông tin về nước muối biễn xịt mũi

Khi bé nhà mình hơi 1 tý sổ mũi, hơi 1 tý ho/cảm, là bs yêu cầu xịt mũi ngay lập tức. Nếu ko sỗ mũi thì cách 2, 3 giờ xịt rửa mũi 1 lần, nếu sổ mũi thì cứ mỗi lần hỉ mũi / hoặc hút mũi cho bé thì lại xịt. Việc rửa mũi + hỉ nước mũi cho sạch là cực kỳ quan trọng. Vì bác sỹ giải thích rằng tất cả các loại virus gây bệnh tập trung vào đó, việc rửa sạch là 1 cách để loại virus ra ngoài. đó cũng là lý do khi về VN, bs yêu cầu nên xịt mũi thường xuyên cho bé dù nó ko bị cảm/ho gì. 

Trên thị trường có 2 loại nước muối biển cơ bản: isotonic và hypertonic. 

*Isotonic: có lượng muối biển cân bằng như lượng muối trong cơ thể người. 

*Hypertonic có lượng muối cao hơn, được cho là hiệu quả hơn. Bác sỹ của con gái mình yêu cầu dùng hypertonic. 


Khi về VN (tháng 12/2012) mình thấy thị trường VN có bán nước xịt mũi isotonic, nhưng ko thấy hypertonic. Có 2 loại: 1 loại của VN 27K (ko nhớ chính xác), và 1 loại của pháp 90K (tầm đó). theo mình thấy 2 loại khá giống nhau, ko có khác biệt. Nghe bạn mình nói rằng hãng dược Decolgen sắp tung 1 loại xịt mũi giá trung bình giữa 2 giá trên (chắc tầm 50K). ;)


Ngoài ra, khi bé ho có đàm, bọn mình còn được khuên dùng biện pháp aerosol therapy (liệu pháp xông hơi, dùng nước muối biển), loại máy xông hơi này có thể mua tại các siêu thị tại EU, rất phổ biến. (máy này ko chỉ dùng với saline spray (nước muối biển) mà còn dùng cho các loại thuốc thật sự nữa). Liệu pháp xông hơi muối biển là 1 loại hình therapy nhẹ, và tự nhiên ko hề có hóa chất, thuốc men). Bên mình vẫn đánh giá cao việc dùng liệu pháp tự nhiên (rửa mũi, xông hơi) trước khi dùng thuốc, vì như thế làm hệ thống miễn dịch của bé "tập thề dục" để cơ thể khỏe mạnh và có sức đề kháng cao hơn.

Đây là 1 máy xông hơi cơ bản dành cho trẻ con, ko nhất thiết mua hiệu này, bạn có thể mua nhiều loại tốt, và chuyên nghiệp hơn tại các siêu thị và nhà thuốc ở EU. (mình mua 1 cái của Đức, sau khi giảm giá còn 80 Euro). 


**Dụng cụ hút mũi cho bé P1080562

Cách trị táo bón tại nhà cho bé

Đây là cách mình học từ nhiều nguồn khác nhau, mình sẽ cố gắng ghi note cụ thể nguồn và kinh nghiệm bản thân. Dỹ nhiên còn nhiều cách khác nữa, nhưng mình chủ yếu biết cách của Châu âu vì có mấy thứ châu âu ko có thì sao mà cho ăn?? ;p 

*Trẻ dưới 6 tháng hoặc chưa tới độ tuổi ăn dặm: 
Còn nhỏ quá đâu biết cách nào khác! ;p Nếu bé uống sữa bột thì pha loãng sữa, cứ 1 teaspoon sữa bột thay vì 30ml nước thì pha 40ml nước. (cách này bác sỹ dạy mình, bs của Ý và cả của Mỹ). Đúng là giúp bé dễ ị, giúp bé tiêu hóa tốt. 

*TRẻ ăn dặm: 
  • Cho ăn trái cây tươi (chín hoàn toàn, trái cây còn sống làm táo bón) khi bụng còn rỗng vào lúc sáng sớm. 
  • Cho ăn trái prune (mận hà nội), cả tươi lẫn khô đều giúp đi ị. Các này bác sỹ dạy mình, và sách của nhiều bác sỹ cũng ghi như vậy. 
  • Cho ăn trái lê tươi (tầm 70% hiệu nghiệm!)
  • Cho ăn trái Kiwi chín mềm (100%, ăn là ra, ăn là ra! haha!!)
  • Cho ăn bí đỏ hoặc khoai lang (ui ra luôn! phân mềm, mịn đẹp, có màu cam chói nhóa!) hố hố!! 
  • Cho ăn rau spinach(rau bó xôi), nhưng ko được ăn quá 2 bữa liên tiếp. (thề là ra ngay! sáng ăn chiều ị!) 
  • Cho ăn nho có vỏ lẫn hột (cái này người Ý tin là sẽ giúp đi ị, mình thì ko rõ, vì cứ mỗi lần con kia bón là mình tống kiwi, hoặc spinach (rau bó xôi), do dễ tìm, mùa nào cũng có, nho thì có vào đầu mùa thu thôi)
  • Cho ăn các loại hạt đậu (còn vỏ) cũng giúp bé nhuận trường. 
  • Cho trẻ uống càng nhiều nước càng tốt
  • Không cho ăn chuối, vì chuối làm táo bón. Mình ko hiểu sao hồi bé bố mình nói chuối làm dễ đi ị, mình ăn hoài, càng ăn càng bón. Giờ mới biết chuối làm táo bón! hừm!!!! Do bác sỹ nói!! hèn chi hồi nhỏ bị táo bón hoài, do toàn ăn chuối! haha!
  • Không ăn trái cây sống, gây táo bón. Chỉ ăn trái cây đã chín thôi! 


Chúc các em bé đi ị phân mềm mịn, đẹp cho bố mẹ vui lòng nhe! hehe!! ;)

Chia sẻ kinh nghiệm: dạy con ăn 1 mình



Trong sách và trong các chương trình giáo dục dành cho ba mẹ , bác sỹ và educators bảo rằng từ tầm 9 tháng là đã có thể cho em bé tự xúc 1 mình ăn. Nhưng mình chịu thôi, thứ 1: nó ăn trây trét quá chừng, vất thức ăn bay vèo vèo mọi ngóc ngách. Thứ 2: lo quậy, ko chịu ăn. Thứ 3: mình thấy con mình nó nó chưa có đưa muỗng vô miệng chính xác (có lẽ mình phải theo lời khuyên của educators là cứ việc cho nó tự ăn để học dần), nhưng mình thì theo cách nhìn của 1 người mẹ nên mình nghĩ thôi kệ, kéo dài hơn cũng ko có sao. Nên ... mình ko cho con ăn 1 mình bằng muỗng. 

Từ tầm 7-8 tháng là mình đã cho 1 cái muỗng tự cầm trên tay khi ngồi vào bàn ăn. Mình thì đút, nó thì thọc ngoáy vô to súp. chỉ có ý định cho nó nhen nhóm ý tưởng là khi ăn thì xài muỗng, và nó cũng có 1 cái để ăn, ko phải ăn là mẹ đút.

Từ  khoảng 10-11 tháng gì đó, thì nó có thể tự xúc thức ăn (thức ăn súp đặc, như bí đỏ nghiền chẳng hạn ko rớt nhỉu giọt), cho vào miệng khá chính xác. Nhưng chỉ được vài muỗng thôi, thường là nó chơi là chính. Mỗi lần nó tự cho vào miệng, mình đều vỗ tay, và khen nó là “good girl/ big girl”, nó khoái chí lắm, và cũng cố gắng ăn them 1 vài muỗng nữa để được khen. Mọi việc dừng lại ở đó thôi. ;) Mình vẫn chưa cho nó ăn 1 mình, vì … mình ngại lau dọn chiến trường. haha!!

Để dạy con là: không được vất thức ăn, phải dùng muỗng khi ăn. Món nào là finger food thì mới được dung tay. Thì mình làm thế này: khi nó cố thọc tay vô tô xúp, mình nói ngay “ko, con phải dung muỗng, ko được dung tay”. Dỹ nhiên 10 lần thì 9 lần nó lặp lại dùng tay, mình mang tô súp ra xa và nói “ko, nếu con dung tay thì mẹ mang súp đi”. Chỉ nói đúng 3 lần. Rồi ko để súp gần nó nữa, dù nó có giơ muỗng lên năn nỉ, ý bảo “bây giờ Asia dung muỗng nè mamma”. Nhất quyết ko cho! Ko nên cãi chày cối quá nhiều với nó! Nó lờn mặt mình! ;p Mỗi lần nó vất muỗng xuống đất, mình ko bao giờ mang lại cho nó cái thứ 2, mình bảo “vất muỗg là mất luôn đó nha Asia, mẹ ko cho con cái thứ 2 đâu”. Dần dà rồi cũng sợ, mỗi lần muốn vất muỗng là nhìn mình, tay đu đưa muốn vất, mình nói ngay “vất là mất đó nhe”. Thế là hầu như ko vất nữa! ;) Cũng như thế với thức ăn, nếu là finger food thì mình dọn thức ăn đi, vì nếu vất cũng là 1 sign nó ko muốn ăn nữa, hoặc nếu muốn nghịch thì càng phải dọn đi, và mình nói rằng “ko được vất thức ăn, vất là mất”. Nếu là súp thì mang tô súp ra xa, cho nó ko có cơ hội quậy. Dù nó có năn nỉ, mình cũng ko cho, cương quyết 1 lần là 1. Thế là nó hầu như ko vất đi nữa! Tốn cũng mấy tháng đó nha! ;) bây giờ con gái 15 tháng, hầu như ko vấp phải sai lầm trên nữa.

Giờ thì Quậy Quậy già rồi, 15 tháng rồi, mẹ mẹ ko thể làm biếng chần chừ nữa, mẹ phải dạy con, và cho con ăn muỗng 1 mình thôi. Mẹ mẹ lê la học trên babycenter.com, học từ bác Vân , và các sư phụ khác, đọc sách, … và mẹ mẹ chuẩn bị tinh thần là sẽ rất gian nan! Hú hú!! Vì mọi người đều nói: nên để nó ngồi xa tường, vì có lẽ thức ăn sẽ bay lên tường! ;(( Nói phải có cái bib thật to, bằng plastic để ko thấm vào quần áo, ko rơi vãi lên người. Nói nên trải giấy báo lên sàn, vì thức ăn sẽ bay xuống sàn. Họ đều có lý do cả. Và dỹ nhiên, nếu họ nói thế, thì ko riêng con mình là 1 messy eater, và hầu như bé nào trong quá trình tập ăn 1 mình cũng thế cả. Chuẩn bị tinh thần vô trận nha!! ;D
Mám mà cho con gái 1 chén súp (chén dữ xúc/scoop hơn là đĩa). Mẹ cho con 1 cái muỗng cán khá dài. Để con xúc chưa tốt, thì mẹ nhào vô, cầm cái cán kia phụ con 1 tý. ;p Ngày 1, bữa trưa: con tự ăn được 70%, ko vất thức ăn ra đất, ko vất muỗng. Nhưng thức ăn vẫn bay xuống sàn 1 ít, do con vẫn clumsy, cầm muỗng chưa thạo, từ tô đến miệng mà thức ăn rớt ra, muỗng vô miệng là muỗng rỗng, haha!! Nhưng nàng ăn cũng khá, thức ăn rớt có 10-20% gì đấy thôi. Ăn tầm 70% thì ko muốn dung muỗng nữa. Mẹ nhanh tay đút hết phần còn lại rồi dẹp hang ngay. Ngày 1, bữa tối thì khá hơn rất là nhiều! ăn gần hơn 80% ;) Kinh nghiệm: nên cho portion súp ít hoặc vừa phải, vì nó sẽ chán rất nhanh!! Nên dặm thêm bằng: rau củ luộc cho bốc tay/dung nĩa để xâm. Nên cho ăn trái cây dung tay bốc sau khi ăn. Để bé có đủ chất, và ko bị đói. ;) tối qua Asia ăn: 1 chén súp nhỏ. 1 đĩa rau củ luộc gồm zucchini, beans, và carot. 1 trái lê tươi. ;)
Trong suốt quá trình ăn, mẹ khen ngợi con gái quá xá, làm nàng khoái mê tơi, hểnh hết mũi lên! Haha!! ;) Nhưng mẹ là người vui nhất! ;p

Không nên cho ăn thức ăn lỏng! Nó ăn yogurt nhìn sợ quá!! Mẹ dẹp hàng luôn! ;D

Chơi với bé 1 cách hiệu quả và dạy bé cách dọn dẹp sau mỗi lần chơi

tottoyChơi với bé, cơ bản có 3 bước: 
1) Giải thích cách chơi (giải thích cụ thể, chậm rãi để bé hiểu cách chơi) 

2) Chơi với bé. Bố mẹ phải thực sự "chơi", chứ ko phải ngồi xem bé chơi, ko phải vừa nấu cơm vừa lâu lâu chạy vào, không phải vừa đọc sách, vừa chơi! Luôn luôn nhớ, chơi với bé ko chỉ là cách bonding (gắn kết với con) mà còn thông qua trò chơi, bé sẽ phát triển trí óc, các kỹ năng và sự sáng tạo. 

3) TÀn cuộc thì phải dẹp dọn cho đồ chơi vào hộp và để vào nơi cố định của đồ chơi. Đây là 1 cách giúp bé học cách dọn dẹp "bãi chiến trường" sau khi chơi, và còn là 1 cách chơi hiệu quả. Vì nếu trong phòng trò chơi vất vương vãi thì bé sẽ chẳng thể chú tâm vào bất cứ 1 trò nào và cuối cùng là nó ko chơi bà bỏ đi nghịch những trò ko được phép. nhiều phụ huynh ca thán con tôi ko chịu chơi toys, dù nhà đầy trò chơi. TRên thực tế có lẽ đúng, nhưng cũng 1 phần rất lớn đồ chơi vương vãi, rải rác khắp nơi, nên bé ko tập trung hứng thú vào bất cứ trò nào 1 cách cụ thể và trẻ cảm thấy nhàm chán. 

Con gái mình 14 tháng, khi chơi xong, ví dụ chơi xếp hình lego chẳng hạn, mình bảo nó "mình cho gạch vào túi và cất đi con nha", mình vừa nhặt từng mẫu 1 chậm rãi, và nói nó "con phụ mẹ nhặt gạch cho vào túi nào" khi bé nhặt cho vào thì mình khen con, và lại bảo "sau lưng con có cục gạch màu hồng này, con nhặt giúp mẹ với, ..." cách này giúp bé học màu sắc, từ vựng 1 cách tự nhiên, và tăng sự hứng thú khi "dọn dẹp". Sau khi nhặt xong, mình dạy bé cách đóng zip của túi, bé thích làm cái này lắm. Sau đó mình bảo "con giúp mẹ cho nó vào tủ nha?" hoặc mình nói "chúng ta cùng cho nó vào tủ nha?" hoặc "con chỉ mẹ chỗ để túi với" và bé luôn luôn tự động mang túi cho vào tủ và đóng lại. Dỹ nhiên, lần nào mình cũng khen, vỗ tay, khen rối rít, và bé rất vui! nàng đáp lại bằng cách tự cho bản thân 1 tràng pháo tay. 

Khôg phai lúc nào nó cũng ngoan ngoãn làm, nhưng mình vẫn cố, và nếu nó bỏ đi thì mình cũng ... vẫn dẹp chiến trường, dần dần, bé sẽ học được thói quen này! Đừng bỏ cuộc! hãy luôn luôn cố gắng dạy, lặp lại, lặp lại, lặp lại hàng ngày, hàng giờ. Nước sẽ thấm vào "đá" dần dần thôi. Như bé nhà mình là 1 ví dụ. :) 

Tips: mọi người có thể dùng 1 bài hát cho công việc "dọn dẹp" ví dụ, sau khi chơi xong, mở bài hát ấy lên và nói "tén ten, đến giờ phải dọn đồ chơi rồi". Hãy cố gắng biến công việc thành 1 trò chơi và là 1 khoảng thời gian có ích, bonding giữa mẹ và bé. 

Tóm gọn, để giúp bé có thói quen dọn dẹp, cần có: 
  • 1 thùng, hoặc chỗ để chứa đồ chơi. 
  • Là 1 khoảng thời gian vui vẻ, hãy hát, bật nhạc, trò chuyện, cười đùa cùng bé
  • Hãy luôn luôn lặp lại hàng ngày như 1 thói quen
  • Luôn luôn khen bé khi bé làm đúng, dù nó chỉ nhặt có 1 thứ gì đó thôi thì cũng hãy khen bé nức nở! ;D TRẻ con rất khoái nịnh! thật đó! haha!! ;p 
**Hình sưu tập trên internet

Choking hazard: chống mắc nghẹn: Làm gì khi bé cho vào mồm những thứ nguy hiểm??

Khi b bắt đầu biết bò, hoặc ngay cả khi bé bắt đầu cầm nắm cũng là lúc bé bắt đầu học mọi thứ từ thế giới xung quanh. Và em bé học từ cách "nếm". Vì lý do đó mà em bé nào cũng cho mọi thứ vào mồm. 
Thật ra đây ko phải nhất quyết là 1 cách xấu, nhất nhất phải dằng mọi thứ từ mồm bé. Nên chọn các đồ chơi phù hợp cho việc gặm nhấm, hoặc các thứ ko gây nguy hiểm cho bé. Vật dụng quá nhỏ, dễ vở thành mảnh, dễ bị cắn, dễ bị đứt (như dây chuyền có hạt chẳng hạn), các thú bông lông quá dài lù xù, ... nên để xa tầm với của bé. Trên thị trường có các loại đồ chơi dành cho bé gặm nhấm hình thù đa dạng, bố mẹ có thể tham khảo. 
TRường hợp thấy bé cho thứ nào nhỏ, nguy hiểm vào miệng, bố mẹ nên làm: 
  1. KHÔNG BAO GIỜ hốt hoảng, la hét, làm bé giật mình, sợ, nó sẽ nuốt cái thứ ấy vào họng, càng nguy hiểm hơn
  2. Cũng ko nên cố giằng, móc họng, móc răng, bóp miệng, vì nó cũng sẽ nuốt thứ ấy hoặc sẽ ko mở miệng ra ngược lại còn ngậm chặt hơn. 
  3. Nên bình tĩnh, vờ hỏi "mở miệng ra cho mẹ kiểm tra răng/miệng nào, và mẹ cũng làm mẫu, thừa cơ hội, thọc tay lấy ra ngay. (tuy nhiên chiêu này ko thực sự hiệu quả cho lắm). 
  4. Nên bình tĩnh, lấy 1 cái muỗng nhỏ, và vờ đút cho bé ăn, dịu dàng bảo "há mồm ra ăn nào". 
  5. Bình tĩnh chụp chai nước, núm vú vờ bảo nó uống nước, 
  6. Cách mình hay làm nhất, và gần như 99% thành công là mình chạy đi lấy 1 mẩu bánh mỳ, thức ăn nó thích, rồi đút cho nó, thừa cơ hội móc cái thứ nó cho vào mồm ra. Hoặc khi nó lớn tầm 9 tháng trở lên, nó tự động nhả ra để được ăn bánh. ;) 
 **Lần sau mình sẽ tìm hình, và share cách cấp cứu khi bé bị nghẹn. Và mong là ko ai phải làm động tác này.! ;(( 

Kiên quyết nhắc nhở mọi người chăm bé: ko cho ăn kẹo ngọt, chơi với hộp kẹo, hay bất cứ các thứ gì có hình dạng nhỏ, làm bé mắc nghẹn, dù bé 2, 3 tuổi cũng còn phải có sự giám sát của người lớn huống chi bé dưới 21 tháng. 

Không cho ăn, nhai kẹo cao su. 

Không cho ăn đậu phộng, hay bất cứ hạt gì có nguy cơ làm mắc nghẹn. 

Chôm chôm, các loại có hạt thường là trơn cũng ko cho ăn, nên lấy thịt ra và ko để bé ăn 1 mình nguyên trái có hạt.  

Bé 2,3 tuổi thì khi ăn phải có sự giám sát của người lớn, nhắc bé ko chạy, đi đứng, nhảy lên nhảy xuống khi ăn, đặc biệt là khi ăn các thức ăn có hạt, hoặc dễ mắc nghẹn. 

QUAN TRỌNG hơn tất cả là phòng bệnh hơn chữa bệnh, luôn kiểm tra nhà cửa, phòng ốc, những nơi bé chơi xem có vật nào nguy hiểm thì lấy đi ngay, bò, và ngồi để tìm các vật nhỏ, nguy hiểm trên sàn, vì phải ở tầm chiều cao của trẻ thì mới thấy rõ, đó là lý do tại sao chúng nó tìm được hàng trăm thứ trời ơi đất hỡi mà người lớn chúng ta thường ko hiểu nó "lấy từ đâu ra". 

Tính tổ chức

Hôm nay mình hơi khó chịu, nên ghi ra cho hả giận! ;D

Sao có người có thể nói:
Con tôi chả bao giờ chịu ngủ sau 12h đêm. cho vào giường là khóc.
Vậy chứ con mình và con nhiều người khác cứ 21h tối là chịu leo lên giường ngủ sao?? Bọn mình cũng phải train cực khổ, cũng phải nhìn con ngồi khóc 1 mình trong bóng tối tay ôm dou dou, miệng méo mó gọi mẹ đó chứ! Đâu phải train 1 tuần, 2 tuần đâu, train cả 2, 3 tháng mà.

Con tôi 26 tháng vẫn thức bú sữa đêm, mỗi đêm 2 lần.
Nếu ko cho nó bú đêm thì nó có chết đói ko nhỉ??? mình chưa thấy case nào trẻ con chết vì đói ở cái EU này!

Con tôi chả chịu ăn gì, toàn bú sữa thôi. Đã có 14 cái răng mà vẫn ko chịu ăn!
1 ngày uống hơn 1 lít sữa thì sức nào ăn cho nổi???

Con tôi ko ăn đúng giờ, tới bữa là ko chịu ăn
Ô, thế lúc nó thức giấc là 11h sáng (hệ quả cho ngủ lúc 1h sáng) thì ăn cái gì cho bữa sáng bây giờ?? Hoặc bữa trưa lúc 13h mà 12H30 còn tung tẩy đi chơi, rồi cho ăn nguyên bịch cracker, tọng vô 200ml sữa, rồi hỏi sao nó ko chịu ăn trưa?? Mà ăn trưa cũng chẳng đúng giờ, thì cớ gì kêu nó đói đúng giờ?? Họ hỏi tại sao, mình lại có hàng trăm câu hỏi tại sao dành cho họ!! Tại sao?? tại sao?? tại sao???

Con tôi ko chịu uống nước, toàn uống sữa và juice thôi.
Xin lỗi chị! dù cho là em bé ngoan nhất thế giời mà cho uống juice, và cung cấp khi nó đòi thì bố đứa nào chịu uống nước! Ra ngoài chơi, mang theo 1 bình sữa thay vì nước thì hỏi sao nó ko uống?? Tại sao ko cố gắng mà train?? chưa thấy đứa nào bị dehydrated cho đến chết vì ko chịu uống nước! mình thề đó!

Con tôi có đầy răng mà ko nhai
Vì chị vẫn cho ăn lỏng thì lấy gì nhai?? Chả phải bác sỹ yêu cầu phải tập Dần Dần sao?? Thấy nó 1 lần ko nhai là cho ăn lỏng luôn, lấy gì nhai?? Cái gì cũng phải học, người lớn còn phải học ăn, học nói cơ mà!

Con tôi ko chịu ăn trái cây.
Toàn cho ăn trái cây hộp rồi hỏi tại sao! Sùng máu!

Con tôi chả chịu báo khi đi tè (dạy bỏ tã).
Có người đã hiến kế là take note khoảng thời gian tè cho bé, thì nó routine, cứ canh thấy khoảng thời gian đó mà xi tè. thì bảo "ồ, nó ko đúng đâu, có khi nó tè lúc ABC, có khi nó tè lúc XYZ..." thôi, chị ôm cho nó bịch diapers cho nó nhàn và đừng than nữa chị nhé!

Con tôi cứ 12h, 1h đêm mới buồn ngủ.
hỏi sao ko cho ngủ đúng giờ? "à, vì tụi mình tháng trước đi du lịch đi bar tới 12h đêm, mang nó theo, du lịch mà, abcdef... " Mình nhớ có 1 lần cô Lucia - tata rất nổi tiếng của Ý nói "đừng bao giờ than "tôi ko bao giờ có cơ hội được ăn pizza bên ngoài từ khi có con", vì trẻ con ko cần ăn pizza, ko cần đi bar, ko cần thức khuya xem TV, hãy luôn nhớ điều đó! Nếu thích, hãy tự sắp xếp cho riêng mình! Kéo trẻ con vào thói quen của người lớn là ko hợp lý.

Con tôi ko thích ngồi stroller-xe đẩy
Hơ hơ! chị ko xài seatbelt, nó nhảy nhót lên khi nó ko muốn, chị control ko nổi thế là chị ẵm. Lấy gì nó ngồi stroller! Hãy hỏi các phụ huynh khác tại sao con họ chịu ngồi stroller?? Nhìn thôi cũng nhận thấy, họ đi đâu cũng có stroller, còn chị đi đâu cũng để stroller ở nhà với lý do "con tôi ko chịu ngồi stroller".

Ôi ôi!! nhức óc, mệt nhọc! Nghe điếc tai, ù tai.

Mình ko có ý định nói mình giỏi! Nhưng mình nghe và chứng kiến thì mình mệt quá!

Mình là đứa lộn xộn, làm đâu ỉa đấy như lời bà già mình hay mắng, nhưng so với các chị em này thì mình quả thực rất là kỷ luật!

Nhớ hồi train Asia ăn thức ăn thô, nó ko có nhai, nuốt trọng! bảo ko có răng, nhưgn sách 10 cuốn ghi cả 10 là tầm 12 tháng có thể ăn thô rồi. Sau đó cô educators nói mình là "do mẹ thấy nó ko nhai nên cứ cho ăn lỏng thì nó sẽ cứ ăn lỏng". Mình tin và nghe lời, mình tập dần cũng hơn tháng, giờ nó ăn thô và nhai rất giỏi!

Bác sỹ, educators ít khi đồng ý với nhau cái gì, nhưng họ đều nói "trẻ con tự biết nó đói và no, ko cần ép nó". Con mình đúng là ăn giỏi, nhưng ko có nghĩa nó ko bỏ bữa. Có 1 thời gian tầm 2 tuần hơn, 1 ngày nó ăn có 2 bữa, 1 bình sữa lúc sáng và hoặc 1 bữa trưa hoặc tối. Bữa còn lại ko ăn. Mình nói ko ăn là ko ăn quá 3 muỗng teaspoon. Có canh, có đếm hẳn hòi. Và mình cũng tin lời bác sỹ. Dẹp đĩa, ko nẳn nỉ, nhằn nhừ gì hết. sau 2 tháng tay chân thịt thà lỏng lẻo, nguyên 1 tháng 2 tuần ko lên kg nào. Mình cũng ko để tâm, vì nó phát triển vẫn tốt về các mặt khác. Giờ con ăn trở lại, và chưa bao giờ sợ thức ăn, hay sợ ngồi vào bàn ăn.

Khi mình cho tập ngồi high chair để ăn, nó đâu có chịu. Tuần đầu tiên mình còn nhún nhường, dù gì nó còn bé quá, ăn lúc tròn 5 tháng. sau đó, bố mẹ nhất định cho ăn trên high chair. Con dẫy dụa, vất đũa, vất muỗng, đẩy tay mẹ ra. Mẹ hát, mẹ dỗ cũng ko ăn. Còn clip những ngày đó, và mình nhớ lúc đó mình cũng "chột dạ" ghê lắm. Nhưng vợ chồng vẫn cố, bắt ngồi high chair. 1 tuần đầu khi ngồi high chair, con gái ăn ít lắm, sau 3, 4 muỗng là khóc, dẫy dụa vẹo cả người. Sau đó thì con ăn uống bình thường, ăn ngoan. Bây giờ đi đâu cũng ngồi ăn đàng hoàng. Thấy ko?? phải tập mà! **Lúc đó, dù Asia ko chịu ăn, mình cũng ko top sữa. Đợi tới giờ snack mới cho ăn. Vì nếu mình mà cho bú thì nó sẽ ko bao giờ chịu ăn.

Nghe có vẻ mình đày con quá, nhưng thật sự sau khi đi vào nề nếp thì đó là 1 thói quen rất quý, ko chỉ vì có thói quen ăn uống tốt cho sức khỏe. MÀ còn có tính kỷ luật, đâu ra đó.

Hôm nay khó ở, nổi máu điên nên ghi ra ... chửi để xả stress! ;p

Tính kỷ luật cho bé từ 4 tháng - 8 tháng tuổi

Tính kỷ luật trước kia mình nghĩ phải là cái gì nghiêm khắc lắm, con làm sai là phải hăm he hay nghiêm nghị lắm, hoặc mình nghĩ kỷ luật gì thì cũng phải cho nó lớn tý, vài tháng biết gì mà kỷ với luật. 

Sau khi tìm hiểu, mình nhận ra mình sai rồi. Kỷ luật là những thói quen cơ bản hằng ngày, như ăn đúg giờ, đúng nơi cũng là 1 cách kỷ luật. Giúp bé hình thành thói quen tốt, và thói quen này sẽ theo bé đến hết cuộc đời. Do đó, tính kỷ luật được áp dụng từ hồi bé còn là trẻ sơ sinh nữa cơ mà. 

Sau đây là vài kinh nghiệm, bài học mình tự tìm hiểu qua sách báo và học từ các cô trông trẻ nha. ;) 

Khi bé nhà mình vừa sinh ra, khi cho con bú, mình luôn cho bé đeo yếm, để khi sữa chảy ra khóe miệng, khi con ọc sữa là có yếm ngay. Nghĩ là buồn cười, nhưng tin đi, khi bé tầm 4, 5 tháng, nó sẽ ko chịu mặc yếm đâu. Nếu nó ko có thói quen đó. Mà tầm bé kha khá lớn, dạy mặc yếm khó lắm đó, vì nó biết cách kéo yếm hoặc nhàu, quậy cái yếm. Trong khi bé nhà mình hiện tại 14 tháng, khi ăn, bé luôn nhắc mẹ mang yếm bằng cách bé chỉ cái yếm trên bàn và nói "ah". hehe!! ;) 

Cho bé ăn, bú đúng giờ. Mình biết, ai cho con bú mẹ thì rất khó cho con ăn đúng bữa, đúng giờ như bé bú bình, nhưng từ khi bé bắt đâu ăn dặm, mẹ nên thiết lập thói quen ăn đúng giờ cho bé, ko cho ăn lắt nhắt ngoài thời khóa biểu. Ví như mình, sáng 7h sáng là ăn sáng. 12 h trưa là ăn trưa 16h chiều là ăn xế, và 19h là ăn tối. Ko cho ăn khác ngoài các giờ trên, thi thoảng mình nhấm bánh quy vừa ra lò, nó chạy đến xin, mình bẻ cho 1 mẫu bé tý rồi xong, ko cho thêm nữa! vì cho thêm là lưng lửng bụng, sẽ ko ăn bữa chính, hoặc cho ăn ngoài bàn ăn làm nó có thói quen ăn uống vô tổ chức. 

Cho bé ăn đúng nơi: Bàn ăn! ko ăn gì khác ngoài bàn ăn! 

Cho bé ăn đúng cách: phải ngồi thẳng, ko nửa nằm nửa ngồi, sẽ làm bé khó khănn trong việc nhai, nuốt. Ko cho cầm đồ chơi khi ăn, ko cho xem TV, đọc truyện, sách khi ăn. 

Khi bé vất thức ăn xuống nhà, hoặc quậy, trây trét thức ăn, thì dọn thức ăn đi, và nói với bé "thức ăn là để ăn, không phải để chơi". 

Khi bé vất đĩa, muỗng, ly xuống đất thì ko cầm lên đưa bé nữa, và nói "con mà vất muỗng thì con mất luôn nha, mẹ cầm lên cho con đâu". Nếu cầm lên, bé sẽ nghĩ đó là trò chơi, và sẽ tiếp tục ném vật dụng xuống đất. 

Khi bé bắt đầu biết bò (tầm 7, 8 tháng), bé sẽ bắt đầu tìm hiểu thế giới xung quanh, chạm vào những thứ ko được phép. Nhìn vào mắt bé (rất quan trọng), nói cương quyết KHÔNG và cho bé 1 lựa chọn khác để đánh lạc hướng như : con nhìn quả banh này con, hoặc búp bê đâu rồi con. Vì nếu nói Không đơn giản, bé sẽ vẫn cố làm theo ý mình, và nếu nói ko mãi, nói hoài, thì sẽ thành 1 dấu hiệu rất negative, ko tốt cho trẻ. Luôn luôn cho trẻ 1 lựa chọn khác. VÀ cố mang bé ra khỏi nơi bé ko được phép đến. (tầm 11 tháng, biết đi là cực chết bỏ luôn nha bà con!) hức! ;((

Chọn giày cho bé

Bác sỹ và educators luôn khuyến khích trong thời điểm bé đang tập đi, bé nên đi chân đất nhiều nhất có thể, vì các ngón chân của bé thoải mái và dần mất đi reflex quặp ngón chân, bé cảm nhận được các chất liệu khác nhau của sàn nhà (gỗ, gạch, nệm, vải, đất, cỏ, ...) Tuy nhiên khi bé đã biết đi hoặc có xu hướng muốn đi bằng xe đẩy (walking truck) thì mẹ dắt bé đi trên sân, đi ngoài đường, bé buộc phải mang giày để bảo vệ chân đúng ko nè?? 
Tại Ý nhà mình, việc chọn giày là rất quan trọng, mọi người có thể chụp đại 1 bà người Ý có con mà hỏi bà ấy chọn giày cách nào, mình cá là đại đa số họ thuộc lòng các nguyên tắc chọn giày mà bác sỹ, cô dạy trẻ, và bạn bè rỉ tai nhau. 
Tại sao phải chọn giày kỹ như vậy? ở VN đi đủ thứ loại có sao đâu?? Mình được giải thích là chân bé khi sinh ra nó phẳng, nếu 1 chân tốt, hoàn thiện nó phải mỏng và hõm vào chứ chân phẳng dễ té, dễ bị các vấn đề đi đứng, chọn giày tốt, hiệu quả sẽ giúp bé tạo được form chân tốt. Bên mình, bs xem việc bàn chân phẳng là bị dị tật. 
Giày rất quan trọng, vì nó giúp bé có dáng đi đúng, và còn giúp bé phục hồi các dị tật. (Hay ghê chưa!). Đồng nghiệp chồng mình có con gái chân bị tật, 2 đầu mũi chân nó méo vào phía trong chứ ko tạo hình chữ V hướng ra ngoài như chân thường. Anh chị ấy đi bác sỹ, và bác sỹ cho đến gặp 1 chuyên gia chuyên làm giày cho em bé. Họ phải trả tiền giày đặc biệt này mỗi lần là 300 Euro, mà cứ tầm 3 tháng là bé lớn, phải đổi giày. Mắc tiền thật, nhưng bé dần dần hoàn thiện chân, ko còn tật nữa! Phục lăn quay đôi giày! ;) 
Mình xin chia sẻ 1 ít kinh nghiệm mình sưu tập được từ bs, cô dạy trẻ và bạn bè mình cho mọi người nhé! 
1) Khi bé tập đi, tốt nhất nên đi chân trần, ko mang giày, vớ trừ trường hợp thật sự cần thiết
2) Bé đi chân trần trên cát biển là tốt nhất! Vì vậy mà có 1 hiệu giày rất nổi tiếng của Ý dành cho em bé quảng cáo họ dùng kỹ thuậtn cát biển cho giày bé (họ độn cát biển ở đế dày). Hiệu này mắc, nhưng rất nổi tiếng của Ý, ai có điều kiện cũng cố gắng mua cho con, tên hiệu là Naturino (mọi người có thể xem website và đặt mua qua mạng). mình thấy 1 đôi cơ bản rẻ nhất của Naturino là 70 Euro thì phải. 
3) Giày phải vừa vặn chân, ko to, ko bé, giày bé làm đau chân, mang vào cũgn đau, ko khéo trặc chân. Giày to bé đi ko thoải mái, đau chân! ;( Muốn buết giày đúng, vừa vặn là sờ ngón chân cái của bé, nếu nó chạm sát mũi giày là quá nhỏ, nếu chân bé bơi trong giày, hoặc cái gót chân xê xích xục xịch là ko vừa! (Nguyên tắc này áp dụng cho người lớn khi đi mua giày nữa đấy! hehe!!) 

 4) Giày nên có phần đế giày phía trong lấy ra giặt được (pull-ou insoles) vì giầy ướt mồ hôi sinh ra vi khuẩn, nấm, ẩm mốc, ko sạch sẽ. 
P1110423  

5) Đế giày càng mềm càng tốt, mẹ thử bằng cách dùng tay gập đôi đế giày, nếu nó mềm, dẻo nghĩa là tốt. Vì bé trong thời gian tập đi, phải học cách khi bước thì bàn chân gập lên xuống mềm dẻo, có ai đi mà bàn chân thẳng băng ko uốn ko nhỉ? :p và trong tất cả các yếu tố thì yếu tố này quan trọng bậc nhấc. Đó là lý do các hãng giày lớn luôn đua nhau khoe phần cấu trúc này. ea  

6) Phần đế dày bên trong có 1 góc nhô lên thế này để giúp bé tạo dáng chân, ko bị tật chân phẳng. (Xem hình, tấm mình chỉ vào phần nhô lên có lỗ nhỏ nhỏ, tấm góc phải phía dướipagtjde
7) Phần gót giày (phần ôm cái gót giày của bé) phải cứng cáp (nhưng bằng da mềm, tránh làm hại da, làm sưng tấy đỏ chân bé). TẠu sao đòi hỏi cứng cáp và hơi cao?? nhờ kỹ thuật này mà nó giúp chân bé vừa khít, ko xe dịch khi bé bước đi. 

 
8) Khi bé chưa đi vững ko nên cho bé mang dép, tốt nhất là giày có quai hậu. Khí hậu nóng nên cho bé mang sandals. Nếu chọn giày, tốt nhất nên chọn giày da thật (ko dùng nhựa, simili, ...) vì nó hút ẩm, giúp da khô thoáng, ko bị nóng, khó chịu. 
***TRong các yếu tốt trên, ngoài việc chọn giày đúng kích cỡ thì việc đế dày mềm dẻo là quan trọng nhất nhất! 


****Sau đây mình xin giới thiệu 1 số hiệu giày cơ bản mà mình biết nhé! ;) À, mình chả giỏi giang gì đâu, do bé béo nhà mình được tặng và thừa hưởng rất nhiều loại giày hiệu khác nhau nên mình mới biết thôi mà! ;) 
*NIKE: chất liệu tàm tạm, ko phải cái nào cũng da thật, tuy nhiên đế giày thật sự mềm, giúp bé cong chân, đi, chạy tốt. 
*NATURINO: Cái này tốt nhất, kỹ thuật hầu như đáp ứng đầy đủ các yêu cầu chuyên môn. NATURINO là hiệu giày còn chuyên cung cấp các loại giày đặc biệt dành cho bé gặp vấn đề về chân nữa đấy mọi người. Bạn bè mình đều cố mua NATURINO cho con. Điểm yếu là giá thành mắc, mà bé thay số giày cứ 2, 3 tháng 1 lần, nên tính ra nếu dùng hoàn toàn Naturino thì ko ổn! :( Có lẽ chọn mua 1 đôi cơ bản, đôi mà bé sẽ học đi nhiều nhất với nó. Chứ mua 2, 3 cái cùng số để thay đổi style quần áo thì tiền nào chịu nổi đây!! ;((
pagtjde *CHICCO: Đế giày mềm, tốt, có flex zone. P1110424
*FISHER PRICE Tm: Đáp ứng hầu như tất cả các yếu tố đó mọi người, giá ko quá chặt chém! Duyệt! ;) 
pagsjtre*CROGS: được cái xinh, chất liệu cực kỳ mềm dẻo, êm ái ở đế. Dành đi biển rất tốt, mà đã đi biển thì đi chân đất chứ ai lại mang giày nhỉ?? trừ khi nắng nóng bỏng chân thôi! :p Nhưng nó xinh quá, nên mình cũng ... ham hố ghê gớm! hehe!! 
ea


*Ngoài ra còn có 1 loại vớ cho mùa đông chống trơn trợt đi trong nhà, đế cực mềm dành cho bé mới tập đi. pagshre