Hiển thị các bài đăng có nhãn Học và chơi. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Học và chơi. Hiển thị tất cả bài đăng

Trí tưởng tượng của bé và chia sẻ em bé 2 tuổi rưỡi

Đã lâu lắm rồi mình ko update blog này! ;(( Mình bận quá!! ;(( 
Đây là chia sẻ về con gái mình vừa tròn 2 tuổi rưỡi. ;) 

Con gái mình càng lớn càng rất lỳ, lỳ lắm! mình bảo thế, có lẽ mọi người ko tin, cho đến khi nhìn nó tận mắt thì mới tin. 
1 người bạn nhìn thấy con mình cứ muốn làm theo ý nó, nhiều khi nó đang bận rộn việc của nó, chào nó, nó éo chào lại, bảo nó abc, cứ như nước đổ lá khoai. Người bạn ấy mới nói nôm na là mình ko nên thả lỏng con Asia vì nó sẽ leo lên đầu mình ngồi. 1) Mình chưa bao giờ là kiểu mẹ dễ dãi, nói ngược lại, gia đinh mình bảo mình quá khắt khe, dù gì con bé kia cũng chỉ 2.5 tuổi. 2) Con người bạn kia là thiên thần đúng y như từ thiên thần mọi người vẫn hiểu. Rất ngoan, ngoan lắm, bạn nói 1 tiếng là nó vâng lời ngay, chưa bao giờ mình thấy nó cãi mẹ hay bất cứ ai, rất behave, rất lễ phép, nói chung ai nhìn nó cũng thương, vì nó rất ngoan. nhưng 1 phần là mẹ nó dạy, 1 phần ko nhỏ khác là do tính cách trời sinh nó như vậy. Nhìn 1 em bé bướng như con mình, ko thể nói mình lơ là nó, cũng ko thể nói là nó hư, có điều trường hợp của mình cần rất nhiều thời gian, rất nhiều!!! Ví như con bé kia, kêu ra ngoài là 5 phút sau chỉnh tề quần áo ko càm ràm gì, con mình cầu cả 45 phút, mặc cho mình hối thúc, muốn thay áo này, muốn mặc quần kia, ko thích cái mũ này, ... rồi là phải mang "vali" của nó linh tinh xèng thứ. Khi ra đường con người ta đi gần mẹ, móa, con nhà này thiếu điều mang xích, buộc nó lại để nó ko chạy mất. Con nhà người ta 5 tuổi mới bắt đầu đòi chọn quần áo, con này 2.5 tuổi mà đòi tự chọn, chọn đồ phát gớm kinh lên, hôm nọ còn mặc tròng 2 cái váy (skirts) vào với nhau, rồi là đòi mặc quần leggings cùng dép xỏ ngón. Chết mất thôi! con nhà người ta mẹ nói phát là im mồm, con mình thì mặc mình ngon ngọt gào thét, nó cứ trơ mặt ra mà nhìn mình thách đố. Tức anh ách!! 

Nhưng mình sẽ ko xấu hổ vì con mình như thế, đơn giản là vì đó là tính cách của nó, nếu nó chả làm gì sai thì mình nghĩ chả lý do gì mình so nó với 1 em bé khác, tính cách khác và cho rằng con mình ko ngoan. Mình luôn cố gắng nhìn sự việc bằng nhiều khía cạnh, vì như con mình cần nhiều thời gian để đi vào nề nếp, để vâng lời, nhưng ngược lại nó tự lập và có chính kiến, tò mò và thích học hỏi, ngoài ra có sở thích "healthy" là đọc sách, nghe kể chuyện... Thêm vào đó, bạn có trí tưởng tượng rất tốt. 

Tại sao trẻ con cần có trí tưởng tượng?? 

mình sẽ kể 1 ví dụ cho các bạn nghe. 
mình mang 1 cuốn sách từ thư viện về, cuốn sách đó ... lần đầu tiên mình đọc cho Asia, mình cảm thấy ... rất kỳ khôi, nó đi ngược lại hoàn toàn những thứ mà mình được dạy, học, và experience. 
Chuyện là thằng bé Leo đang thả diều thì cái diều vướng vào cành cây, nó liền quăng chiếc giày để cho diều rớt xuống, chiếc giày lên bi mắc kẹt trên cây, nó liền ... quăng con mèo lên để hòng cứu chiếc giày, con mèo cũng mắc kẹt, nó liền khệ nệ ôm 1 cái thang (khi ấy mình nghĩ it makes more sense! mình tưởng tượng nó leo lên thang để lấy giày và diều) nào ngờ ...nó quăng cái thang lên cây để cho con mèo, chiếc giày, và cái diều rơi xuống, cứ thế nó lần lượt quăng ông giao sữa, cái nhà, con khỉ đột, chiếc xe hơi của bố, con cá heo, cái thuyền, và cả đội cứu hỏa lên ... cành cây để giải cứu những thứ bị mắc kẹt... đến khi cây nặng quá, làm rớt con diều thì Le thở phà và vui vẻ chơi với diều, quên mất cả 1 lô 1 lốc thứ mắc kẹt trên cây. 

Mình nghĩ mãi thực sự cuốn sách này nó muốn nói gì?? ngoại trừ hình mình họa rất ngay ngô, màu sắc cực đẹp! 

Cuối cùng mình nhận ra THINK OUT OF THE BOX - đừng suy nghĩ theo lối mòn. Hãy để con trẻ sống như 1 anh hùng trong trí tưởng tượng của chúng, hãy cho con biết chúng ta có thể làm mọi thứ, và với mọi cách khác nhau. có nhiều cách để lấy con diều, ko phải nhờ cái tháng, ko phải chặc cây, ko phải nhờ chú lính cứu hỏa leo lên cây. Hãy làm theo cách của mình, hãy sử dụng mọi năng lực mà mình có, hãy try best. 

Và bạn biết ko?? cuốn sách ấy hoàn toàn chả sơ múi gì với mình, nói các khác, it doesnt make any sense to me! nhưng con mình thì thích kinh khủng nó say mê cuốn sách ấy và đọc đi đọc lại cả trăm lần, đọc liên tục 4, 6 lần. đọc xong rồi lại đọc lại từ đầu. Mới đầu mình rất ngạc nhiên. Sau này mình nhận ra trẻ con ko có "sense" như mình, nó ko đi theo logic như người lớn, và cuốn sách kia hoàn toàn make sense với nó. 

Mình học được rằng, hãy để con có trí tưởng tượng, mạnh mẽ vào, táo bạo vào, "điên khùng" vào, vì khi con lớn lên, mong ước rằng con sẽ vẫn giữ những ý tưởng đó. và mình chợt nhận ra, mình ko nên correct con vào những logic của người lớn, hãy luôn để 1 cửa ngỏ "non si sa" (tiếng ý là: ai mà biết dc). Khi con gái nói con sẽ lên mặt trăng, con sẽ mặc suit, nhưng con ko mang helmet (mặt nạ dưỡng khí), bố nó bảo "ô thế thì sao mà thở" thì mình vội nói "à, ai mà biết  dc, đến thời Asia, có lẽ Asia sẽ tìm ra cách lên mặt trăng mà ko cần nón bảo hộ đâu papa ạ". 

Everything is POSSIBLE, mọi thứ đều có thể xảy ra, và chúng ta có thể làm dc, the matter is to TRy - điều cốt lõi là hãy cố gắng. 

Mình lại busy rồi! ;) 

Nhưng hôm nay mình viết dc 1 trang nhật ký dài chưa này! ;)

Tách rời mẹ và đi học

*1 chút chia sẻ về câu chuyện của con mình 

Ngày đầu tiên đi học

trường cho 2 tuần nhập học, mất hết 1 buổi ì lý do lãng xẹt là ... lão chồng quên để chìa khóa xe ở nhà.
sau hôm đấy, ở lại với nó 1 giờ, lủi ra ngoài về nhà 2 giờ, có chào hôn hít hẳn hoi nhe. Èo ơi, bà khóc dữ lắm, và tức giận vì mẹ ko mang carot theo cho bà! ;((
Sau đó nghỉ 1 ngày (vì trường của nó mở có 4 sáng / tuần thôi), hôm qua đi học, ở với nó 1 giờ, và lủi ra ngoa2i 1 giờ. Nó khóc đúng 1 giờ đồng hồ, ko chịu cho cô bế, ko chịu bạn, ko chịu cầu tuột (cái mà nó rất mê), nó chỉ thích đứng 1 góc và kêu mamma. Tui nhìn nó mà đau hết ruột gan lòng mề! ;((
Con mình nó đeo mình quá, mà mình có phải mẹ kool như bà Elena hay dịu dàng ngọt ngào ôm ấp đâu, thế mà dính mình như sam. Âu cũng là cái ngữ mẹ con, con mình thì lúc nào cũng đẹp cũng đáng yêu, mẹ mình thì có củ cải thế nào thì cũng ko dứt ra được! ;D Gặp 1 tháng nay 2 mẹ con cùng stressed vì ko dc ở nhà, ko có thói quen nên cuộc sống rất lộn xộn. Tui nói thiệt, đối với con nít, thói qun rất quan trọng, cuộc sống lộn xộn sẽ làm nó cảm thấy insecured và stressed, lẽ dỹ nhiên quậy và ăn vạ nhiều hơn. Ở nhà nó đep tui, ko thèm ông bà, và bố nó, huống chi ra đường! ;((
hôm qua đón nó mà nó khóc quá xá chừng, nó hôn cô giáo mà miệng vẫn méo mó khóc! ;((
Haizzz!!! Tui đành phải chấp nhận là tui sẽ phải cho nó nhập học dài hơn dự tính, nghĩa là thay vì 2 tuần, tuần sau tui có thể quăng nó ở đó 5 tiếng chuồn về khểnh bụng đọc sách thì tui sẽ phải líu ríu ở trường với nó cho đến khi nó quen lớp, quen bạn.
Có những trường ko cho bố mẹ ở lại sợ bị distracted, nhưng trường Ý đề cao việc giúp bé làm quen trường lớp nhẹ nhàng, họ cho rằng, 1 sự khởi đầu tốt đẹp luôn luôn là tốt nhất cho các buổi học sau. Do tâm lý trẻ nhỏ luôn nghĩ, nó đến đây và bị bỏ rơi (yub, tụi nó nghĩ vậy đó), thì nó sẽ khóc nhè, và coi trường là nightmare, ác mộng. Trong khi nếu tụi mình cho nó 1 good experience thì nó sẽ willing đi học hơn rất nhiều. anyway, đây là 2 trường phái suy nghĩ thôi. Giống như việc có nên áp dụng phuong pháp cry it out (cho nó khóc cả tiếng đồng hồ khi đi ngủ) hoặc no tear method (phương pháp ôm ấp, ko khóc) thôi mà. Có những em áp dụng dc cái này, ko áp dụng dc cái kia và ngược lại. Tui đã cho cry it out và thấy coi bộ ko xong. và thực tình tui ko đồng ý cách làm này cho lắm, personally.

Nhà cửa bề bộn, chưa xong, nên bây h nó ngủ với bố mẹ. Ngày nào mẹ cũng bed time story cho nó bắt đầu bằng "you know, when i was little little like Asia..." (con biết ko, khi mẹ bé bằng Asia...) hôm qua mới kể sơ lược việc đi nhà trẻ của mamma hồi bé thì nó ngủ mất tiêu, cái má phính hếch lên, làm đôi mắt trở nên hí hơn bao giờ hết. Thế nên mamma đành kết thúc câu chuyện bằng "tomorrow, i will tell you my very first experience at primary school which i will never ever forget, love you!" (ngày mai mẹ sẽ kể chuyện ngày đầu tiên đi học trường cấp 1 của mẹ, mẹ chẳng bao giờ quên dc). HÔm bạn 1 cái, rúc người vào chăn, choàng tay ôm "cái gối bông" bé xíu đang thở đều đều và mút núm vụ lụt chụt.

Mình bảo bạn Quậy "going to school is a very nice experience, i always love going to school (which is true!), and i will wait till i can share that feeling with you, learning something new excites me a lot, dont you know? Just take your time, i bet you will love schools too, and i will take my time with you" - đi học là 1 trải nghiệm thú vị, mẹ luôn thích đi học, học dc những cái mới làm mẹ cảm thấy rất vui con ạ. con cứ từ từ, mẹ chắc chắn con sẽ thích đi học, và mẹ sẽ kiên nhẫn đợi đến khi 2 mẹ con cùng chia sẻ điểm tương đồng này".

Quậy vẫn chưa biết rằng, mẹ vẫn đi học cho đến giờ, và môn học này quan trọng, sẽ kéo dài đến suốt cuộc đời của mamma - học làm mẹ. thứ 3 tuần sau mình có lesson với psychologist về việc "tách rời mẹ và đến trường".

Being parents is the most difficult task!

DẠy con học second language

13 August

1) Search về cách dạy con tiếng nói thứ 3. Ý là trường hợp mình sẽ dạy tiếng Việt đó. VÀ ... trên babycenter là ... ko tìm ra cái nào. ;(( Có 2 cách dạy con ngôn ngữ thứ 2 là OPOL (One parent, one language) hoặc minority language - cả nhà nói tiếng địa phương (ngôn ngữ thứ 2). Nhà mình nhìn chung là dùng mix 2 phương pháp. Mình là người chịu trách nhiệm chính dạy con nói, bố nó thì khi thích nói tiếng anh, ko thích thì nói tiếng Ý, ko quan trọng. Có điều, con mình có xu hướng ở nhà nói tiếng Anh (cũng có nói tiếng Ý, nhưng vài từ thôi, đó là lý do khi gửi cho bà nội, bố mẹ ngạc nhiên vốn từ và cấu trúc câu tiếng Ý của nó giỏi vậy, vì ở nhà nó có nói đâu mà biết. Và mình rất thankful là ở nhà nó nói ngôn ngữ mình chọn cho nó là tie1ng Anh). Nhà mình ko chọn, hay chính xác hơn là ko dùng phương pháp OPOL triệt để, vì papa đi làm, đi học suốt ngày, suốt tuần, khoảng thời gian rất ít ở với con, giao cho him 1 ngôn ngữ thì thôi, mình ko tin là nó sẽ work. Hiện tại thấy nó nói 2 thứ tiếng, có thói quen nói tiếng "yếu hơn" - là tiếng Anh; mình muốn dạy nó thêm tiếng Việt (dù ko expect nó sẽ nói hiểu tốt như trẻ khác - trẻ ở VN thì thua ròi đó!  trẻ có second language là tiếng Việt ... cũng thua nốt). chỉ mong nó bọp bẹp vài câu, hiểu xã giao, giao tiếp căn bản và cái core of thinking, reasoning của tiếng Việt là mình mừng húm rồi.

để trả lời câu hỏi tại sao ko dạy tiếng Việt, mình có nhiều lý do.
a) bố ko biết tiếng, mình nói xong, giải thích thì thật sự, mình chấp nhận là mình lười. ;(((
b) So với mặt bằng chung, rõ ràng tiếng Việt chưa thật sự thông dụng trên thế giới. ;(
c) Mình ko quen biết bất cứ ai là người việt, nên nếu dạy tiếng Việt la ôm trọn 1 mình và 1 mình và 1 mình. thà có 1, 2 người việt, thi thoảng chào anh chào chị còn đỡ hơn! đằng này ko có bóng con ma Việt NAm nào ở đây! Tiếng Anh thì có người nói nhe, bản xứ bên đây (british) cũng có nữa.
d) Sách báo tiếng Việt ko có, phải gửi qua. MÀ do ko có cộng đồng việt, gửi đồ 100% là nhờ corrier, tiền đắt lắm.
e) TV show cho con nít tiếng Việt ko có, nên mưốn xài phải nhờ người nhà, các chương trình download hoặc low quality, hoặc rất ít (ko nhiều như tiếng anh, đồng ý ko??).
f) CÁc đầu sách vở, thông tin, ... bằng tiếng anh nhiều hơn hẳn tiếng Việt, có ai ko đồng ý ko??
g) Khi dạy con 1 ngôn ngữ, bản thân người làm cha mẹ, phải làm chủ được ngôn ngữ đó, nghĩa là mình cảm thấy là chính mình, ko ngượng, ko bị rào cản vocabulary, grammar... và mình may mắn có những thứ đó. Dỹ nhiên, mình ko phải là 1 người bản xứ, nên dù mình sử dụng nó 100 năm, thì mình vẫn là 1 người nước ngoài nói tiếng Anh. Nhưng khả năng đủ để dạy, và TRUYỀN TẢI TÌNH YÊU THƯƠNG THÔNG QUA NGÔN NGỮ bằng tiếng Anh thì mình có.

Đó là các lý do mình chọn tiếng Anh.

Mình rất mong dạy được nó 1 tý tiếng Việt nhu mình nói, vì lý do: cho bà ngoại, cho cậu ; ngoài ra, nếu ai biết cách lập luận, suy nghỉ và phát âm Việt thì sẽ học được tiếng Mandarin (tiếng tàu) dễ dàng hơn rất rất nhiều so với 1 người chỉ biết tiếng "tây" - Anh, ý, pháp, ... Ngoài ra, trẻ càng biết nhiều các âm tiết khác nhau, thì sẽ học ngôn ngữ khác (khi trưởng thành) dễ dàng hơn rất rất nhiều. Ví dụ: ngôn ngữ poor về âm tiết như tiếng Tàu chẳng hạn, suốt cuộc đời họ nói tiếng tày ko có âm /r/ hoàn toàn ko có âm /r/ nên họ rất khó khăn để bắt chước âm này. của p và b cũng vậy. Người việt mình may mắn âm tiết, tones rất phong phú, nên việc bắt chước học 1 ngôn ngữ mới coi bộ dễ hơn người tàu. Do đó, ko nên coi thường tiếng Việt nếu có điều kiện dạy con. Mình có 2 lựa chọn, nên chọn tiếng Anh, nếu mình mà ko biết tiếng Anh, thì chắc chắn mình sẽ dạy con nói tiếng việt tốt nhất, phát âm và grammar hay nhất mà mình có thể, có câu nói "học tập ko bao giờ là thừa". được học 1 ngôn ngữ thứ 2, 3, ... 1 cách tự nhiên without effort (cho tụi nó, chứ khó ... 1 xí cho ba mẹ) ;p thì là 1 điều đáng mơ ước.

Bản thân mình còn nhớ, mình phải cực khổ thế nào khi học tiếng Anh (học tại trường chính quy và 1 mình chủ yếu, đâu có tiền vô trung tâm hoc với người nước ngoài như người ta), để mastering 1 language cần 1 quá trình dài kinh khủng, như mình, mình dùng  , thật sự nói, viết, communicate bằng tiếng anh là đã được 13 năm. và bây giờ vẫn còn học để nói những topic khó hơn, hiểu cách hành văn dạng văn học literature. Còn về tiếng Ý, khi học là đã 22 tuổi, đầu óc ko còn là 1 miếng Sponge nữa. học rất khó khăn, đặc biệt grammar, ý là mình có tiếng anh bổ trợ. có nhieu lần, rất nhiều lần, mình khóc vì grammar quá phức tạp, khi mình nói, tụi nó quay lưng bỏ đi. F*CK them! nhưng sau này mình nhận ra, chỉ những đứa vô duyên và dốt mới như vậy, với những người này, dù bạn có nói giỏi, nó cũng quay lưng thôi, vì nó ko phải thuộc người biết lắng nghe.  1 người có học, gentle, họ sẽ để mình nói, và lắng nghe. Bây giờ, khi đã nói rất rành tiếng Ý, thi thoảng, vẫn có những đứa như vậy và mình nhận ra, nó ko chỉ quay lưng với mình, mà với người Ý nó cũng quay. suy cho cùng, ở đâu mà chả có shit! haha! ;p

Có 3 BEST PERIODs để dạy con nói.
mới sinh ra mà dạy liền là BEST OF BEST  rồi héng.
từ 4-7 tuổi là lúc nó học 1 ngôn ngữ khác rất nhanh.
từ 8 - khi teen (13) thì vẫn có khả năng học 1 ngôn ngữ nhanh, nói lưu loát, bắt chướt phát âm giỏi, nếu qua 1 nước khác học ngoại ngữ thì ít nhận ra accent.
Từ 13 trở lên thì khó. Vì khi đó, nó học ngoại ngữ thông qua pathway của ngôn ngữ mẹ đẻ (hay 1 ngôn ngữ khác, như mình là mình học tiếng Ý thông qua tiếng Anh), khi đó, nó có xu hướng dịch sang tiếng pathway trước rồi mới hiểu. nghĩa là đầu óc bắt đầu mụ mị khoản grammar thế này thế này, nói thế này thế này sao khác tiếng của mình, ... phải nhớ object thay vì đi trước thì phải đi sau, ...

Mình sẽ tiếp tục tiếng anh 100% với con rồi sau đó coi coi, sẽ cho nó mỗi ngày 1 giờ tiếng Việt bằng cách chơi trò chơi (100% tiếng việt trong 1 giờ đó). expert cho rằng 1-3 là giúp bé stabelize ngôn ngữ. Sau đó có thể nới lỏng 1 xíu. nhưng 1-3 là cần tap trung, consistant nhiều.

Khi bé chán ở nhà

Các bạn có biết: việc để tụi nhỏ phát chán phát ngấy lên cũng là 1 hình thức giúp tụi nó sáng tạo ko?? - trích từ sách tâm lý cho em bé.

TRẻ con đứa nào cũng chán ở nhà, vì quá quen thuộc, có gì mà chơi, đặc biệt nhà ko có sân vườn như nhà m2inh thì càng đáng chán hơn. Nhưng ko nên vì thế mà cứ mỗi lần nó chán là mang ra ngoài hay làm cái gì đó cho nó bớt bored. nếu chúng ta satisfy nó, cho nó nhiều activities vui vẻ, thì nó sẽ ko bao giờ biết tự entertain nó, và vòng tròn lẩn quẩn, cứ là phải đăng ký lớp học, groups, để nó ... đỡ chán, đỡ quậy. ;p

Có những cái xem chừng negative ko có nghĩa là nó thực sự negative.

Như mình hồi nhỏ, đồ chơi rất ít, nhưng một trong những thú vui của mình là ngồi nghe bố kể chuyện khi he đang nấu cơm, dọn dẹp, ... và đó là 1 trong nhũng nền tảng đầu tiên cho việc ham đọc sách của mình, vì mình thích những câu chuyện. và ... thích nói, vì mình luôn luôn được khuyến khích nói, và mình biết mình được lắng nghe. Những khoảng thời gian này trở thành 1 trong những kỷ niệm đẹp đi theo mình suốt cuộc đời, chứ ko phải là những giờ ở nhà trẻ (dù mình được đi nhà trẻ rất rất sớm so với trẻ con thời đó, chưa 2 tuổi là đã full time nhà trẻ rồi.)

Con Quậy cũng như trẻ khác, nó rất ko thích ở nhà, so what! mẹ cũng ko thể mang nó ra đường cả ngày, cũng ko có ý định đăng ký lớp nào hết, đơn giản là có gì xài nấy! thế thôi, chấm hết!

Ôi, nó chán kinh lên, nó quậy banh chành, nhưng cũng có những trò buồn cười như:
*Nó nói Asia đi tắm: nó lôi bồn tắm nhỏ của nó, vất thú vào đó, sau đó nó tự tụt quần, chui vào, nằm trong đó rồi nói Asia swims, like fish, rồi bà khua chân tay loạn cào lên trong cái hồ bơi ... ko có nước! haha!!

*Asia thay quần áo: nó giận giỗi bảo "asia change clothes" sau khi tổn hao mớ nước miếng mè nheo "out, mamma, stroll". ;p Nó lục tung hết quần áo ra, rồi nó mix matche quần áo máng lên cái ghế couch to đùng theo bộ và nói "questo con wuesto" - cái này với cái này. rồi ngồi đếm từng bộ ưng ý nhất. đếm xong tự chọn 1 bộ ướm người nói "asia favorite". (bộ đồ nó thích nhất). rồi là mặc 2, 3 cái quần chồng vào nhau. ;p Rồi lại chôm quần chip của mẹ mặc vào nữa! hahaha!! tếu quá là tếu. ;p

*Asia đi dạo: kêu mẹ cho ra ngoài chơi ko xong, nó bảo Asia đi chơi đây, rồi dẫn ngựa gỗ đi ngang qua bếp nói "bye bye mamma, asia out" rồi mi gió liên tục, rồi là nàng ngoáy đít, dẫn ngựa đi dạo khắp các phòng. ;p

*Asia chơi puzzle, asia nấu cơm. hoặc lôi hết nồi niêu của mình ra, bày la liệt trên sàn, rồi láy nắp nồi mix match vớ nhau, vừa thì nói "fit", ko vừa nói "questo no" (cái này ko được).

*Asia jump: nó nhảy lạch bạch, cách đường lai gạch lót sàn là mức, nó cố nhảy qua và ko chạm vào "mức".

*Asia đọc sách: tự mang sách ra couch ngồi đọc

*Asia draw: mang bảng tự xóa ra vẽ

*Asia paint: kêu mẹ đưa bút màu cho tô màu.

và nhiều nhiều ... trò khác nó tự nghĩ ra và tiêu khiển. Hơi đâu mà cứ phải ra đường, ra abcdef... để làm nó vui lòng chứ hả'??

nếu mình đọc sách, chơi với nó nữa thì nó ko bao giờ chán. nếu mình lo chuyện của mình thì dỹ nhiên nó chán. ;p mỗi lần chơi là cho nó 1 bài học, nên việc mẹ chơi với con rất quan trọng. mình ko chơi với nó, nó khóc chán, nó mè nheo chán, sẽ tự lết đi tìm những thứ đỡ chán. ;p có những cái làm mình ... Sợ hết hồn. haha!! nhưng cũng có những cái phải khen nó "tưởng tượng giỏi". ;p

Con mình 2 tuổi, chỉ có peppa pig 15 phút sau dinner cùng bố mẹ, ko bao giờ coi TV khi mẹ bận làm việc, during the day. do đó, TV chưa bao giờ là 1 công cụ vú em cho con mình. 15 phút TV là cùng với bố mẹ ngồi chung, và ôm hôn, bình phẩm phim cùng nó.

Có những người tiin rằng cho con coi TV nó sẽ học nói nhanh, và còn tưởng tượng, cho coi TV tiếng Anh thì nó sẽ nói tiếng Anh (dù bố mẹ ko nói tiếng Anh) --> trí tưởng tượng thật sự rất thú vị từ các bậc phụ huynh.

*Hình: tự ráp 1 building to đùng hơn 120 miếng. mẹ thi thoảng chạy vào khen cho có lệ. sau khi hoàn tất, bạn gọi mẹ vào chụp hình. haha!! Bạn làm cái faucet - vòi nước nè. Bạn cho tay vào như mình cho tay vào , nói faucet, mìh vẫn chưa tưởng tượng ra, bạn chạy đến cái bếp nhựa có faucet của bạn và cũng làm động tác như thế, giải thích "FAUCET" rồi lại chỉ vào cái vòi nước bạn vừa "xây".

Học và chơi: Chơi puzzle

Mình luôn cố gắng lồng ghép những bài học cho con trong các trò chơi, vì mình tin rằng, những bài học đi nhanh nhất và sâu nhất trong tâm trí trẻ là những gì "vui và thú vị", nếu nó ko thích, thì rất khó nhét vào đầu chúng nó. ;D (đây cũng là cách mình học từ chị Yến- người có 1 em bé rất ngoan, và chăm đọc sách, kết quả là học rất giỏi) ;D 

Có nhiều nhiều trò chơi cho em bé, nếu mọi người vào các siêu thị đồ chơi cho trẻ con thì thật tình, choáng ngợp, sao mà lắm đồ chơi thế ko biết hả giời?? ;D 

Theo mình, các bước để giúp bé học và chơi bao gồm: 
Chọn đồ chơi phù hợp lứa tuổi, phù hợp khả năng, và an toàn cho bé. 
Mẹ phải nghiên cứu và chơi với con, bước này rất quan trọng! vì trong quá trình chơi, mẹ sẽ nói chuyện, dạy con cáh chơi, giải thích, ... bé học được từ vựng, học nói từ mẹ. 
Trong quá trình chơi, mẹ phải giải thích, phải patient, ko gấp gáp (vì có những thứ, mình nghĩ nó biết, nhưng thật ra trẻ ko biết, nếu mình hối thúc, nóng tính thì trò chơi thành buổi ép chơi, ép nó phải giỏi như mình tưởng tượng ;D) Nên nhớ, trẻ nhỏ cần phải học hỏi, quan sát, thực hành, nó ko dưng sinh ra là biết chơi ráp hình, puzzles, và làm những thứ khác như là thiên tài. 
Khi chơi, mẹ phải hoàn toàn chơi, ko phải đứng 1-2 phút chỉ trỏ rồi đi làm chuyện khác, hoặc vừa chơi vừa nấu cơm. 

HÔm nay mình giới thiệu 1 torng những trò rất thú vị, đó là trò ghép hình puzzle. TRò này kích thích trí tò mò, của bé, giúp nó expand khoảng thời gian focus/concentration/ chú tâm cao độ. Giúp trẻ tính quan sát, giúp trẻ sử dụng những ngón tay thành thục. và ngoài ra ... nó chú tâm thì nhiều khi nó chơi 1 mình trong 20-30 phút, mình rảnh hơi làm chuyện của mình! hí hí!! ;D 

Khi nào thì có thể giới thiệu trò ghép hình?? Mình chỉ nói trên phương diện em bé của mình để mọi người tham khảo. 

Ban đầu, trò ghép hình đầu tiên của bé nhà mình là khi nó vừa tròn 12 tháng, mình tặng nó món quá sinh nhật đầu tiên là trò ráp hình bằng các hình tam giác, vuông, tròn, ... Thật ra mình yêu cầu người thân mua tặng, và ... bé nhà mình có tổng cộng 4 trò shape toys khác nhau, với level khác nhau. 

SHape toys: Dù 12 tháng tặng, nhưng sau 1 khoảng thời gian kha khá, tầm 14-15 tháng, bé mới thật sự cho vào đúng chỗ ở những trò phức tạp, trò đơn giản thì bé làm khá nhanh.Theo cá nhân mình, mình chọn những trò ko có nhạc, đèn, vì nếu có, em bé chỉ thích bấm bấm chứ ko thật sự tập trung.
Level 1: bộ này chỉ bao gồm 4 shapes cùng 4 màu cơ bản: tròn, vuông, 6 góc, và tam giác. Khi chơi, mình luôn đọc tên các hình cho bé nhà mình. Giời ơi, nó cứ lơ đi như ko quan tâm. Nhưng đừng vội bỏ cuộc, 1 ngày nọ, nó sẽ cất tiếng oanh vàng nói "circle" hình tròn, hoặc orange màu cam đấy mọi người ạ! ;D Dạy con đòi hỏi sự nhẫn nại, và ko bỏ cuộc, đòi hỏi tính consistent cao, luôn luôn làm đúng như vậy, khi chơi luôn nói, luôn miêu tả hình dáng, màu sắc cho bé. Tương như nó ko thèm nghe, nhưng thật ra đã được bộ não thu âm lại rồi! ;D

Level 2: tầm 9 shapes có nhiều hình dáng khác như: chữ thập, nửa vầng trăng, ... 
Level 3: trò chơi ko gói gọn trong việc nhìn hình dáng đơn giãn nữa, mà lồng ghép, như trò của con gái mình là những trái trứng, dưới đít trái trứng cho shapes phù hợp với lỗ của hộp đựng trứng. Nên nhiệm vụ của bé là phải nhìn đít quả trứng và nhìn hình dưới đáy hộp trứng, và vặn xoáy sao cho hình vừa khít. Tầm 16 tháng, bé nhà mình làm nhuần nhiễn. 

Sau khi bé phân biệt được hình dáng và tý màu sắc, mình bắt đầu cho bé chơi puzzle cơ bản. 
Level 1: hình những con thú bằng gỗ thế này, đơn giản thế này thôi. Ở tháng thứ 18 bé tự làm được 1 mình, sau 2 lần chơi với sự giúp sức của mẹ, lần 3 hoàn toàn 1 mình. Mình để ý, giai đoạn này, bé làm theo trí nhớ, nhiều hơn là quan sát có tính logic. Khi chơi với bé trò này, mẹ nên quan sát kỹ, nhận ra bé nhớ hình con nào nhất. Sau đó, mẹ gợi ý những thứ con nhớ nhất, giúp bé tự tin hơn khi chơi. Khi bé làm trúng thì vỗ tay nhiệt liệt vào, nhìn mắt bé, và nói "con làm việc rất tốt, con quan sát giỏi quá" (khen như thế giúp bé nhận ra lao động là vinh quang, quan sát là key để nhận biết, là 1 skill cần có, chứ nếu khen kiểu good good, thì trong lời khen ko có tính giáo dục nhiều, và nếu chỉ khen hoài như vậy, bé sẽ nhầm tưởng nó giỏi tự nhiên. ;) Trò này là trò puzzle đơn giản nhất, và phù hợp nhất cho lứa tuổi. BÉ nhà mình trong suốt tháng 18 qua tháng 19 chơi tầm 10 cái puzzle thế này đủ loại hình: cá, thú, chim chóc, farm, lính cứu hỏa, ... 
Ngoài ra, nhà mình còn có cái thảm puzzle như vầy, puzzle có số. Số 8 là số bé nhà mình thích nhất, và làm sớm nhất, vì nỏ chỉ có 2 vòng tròn, cho thế nào cũng vô. Khi 13-14 tháng, bé tự làm được số 8, số 6, và số 9 (vì toàn vòng tròn nhét vào), chứ bé chưa cho số 8 vào lỗ số 8 được. Từ tháng 18 bé tự làm được tất cả các trò của tấm thảm. 

LEvel 2: 1 hình đòi hỏi 2-3 miếng ghép lại. Như cái này là ví dụ. Nên chọn puzzle bằng sponge thế này, vì bé cầm và sử dụng dễ. Sau khi đã làm được 2-3 miếng, có thể cho bé ghép hình đơn giản bao gồm 9 miếng. BÉ nhà mình cũng từ tháng 18 -19 làm được các puzzle này, và làm được puzzle thú bằng gỗ 35 miếng 1 mình sau 2 lần chơi. Ở Level này, bé đã biết quan sát, có tính logic, biết so sánh hình dáng, màu sắc để cho hình vào đúng chỗ

Level 3: Puzzle thật sự đòi hỏi quan sát cao, manual skill - sử dụng ngón tay tốt. và tính focus cũng cao hơn. Con nhóc béo nhà mình làm được 2 puzzle này sau gần 100 lần chơi, kéo dài hơn 1 tuần. khi mình mới mua về, nó làm 1 cái tù tỳ 5-7 lần ko chán. Dỹ nhiên mình phải dạy nó, mình nói "đây là mặt của papa pig nè con, tìm 1  miếng khác của papa pig đi,/ cái đầu phải ở trên cái mình chứ con/ màu đỏ áo của peppa, peppa đâu???" ở trò này, nên chọn những nhân vật bé biết rõ thì dễ hơn, như trườn ghợp con gái mình là peppa pig, minnie, mickey. Mình chơi, mình nói mãi, nói mãi, sau đó nghĩ "chắc mình mua cái này hơi quá sức nó", nhưng 1 ngày nọ, nó mày mò sao, ráp được nguyên cái hình 1 mình, mình đang trong bếp nghe nó vỗ tay nói "yeah yeah, brava brava Asia " liên hồi. :D 1 bài học luôn nhớ, ko nên xem thường đầu óc trẻ con! luôn patient, luôn cố gắng guide, dạy và định hướng. ;) Nếu trò khó quá, bé sẽ tự động ko chơi nữa! nếu nó thật sự chú tâm nhưng vẫn chưa thể làm được, đưa nó miếng puzzle, chỉ nó chỗ cần bỏ vào, và giải thích. Khi bé hơi hơi biết làm, thì định hướng kiểu "nếu nó ko vừa thì tìm miếng khác/chỗ khác, hoặc xem màu sắc nha, đó là màu đỏ đó con, màu đỏ khác ở đâu, ..." Luôn luôn nhớ, con của chúng ta trên đường học hỏi, đừng đòi hỏi nó phải tự biết, từ làm.Ở thời điểm này, nên chọn puzzle màu sắc đơn giản, như peppa pig. 
 *1 trong những trò bé nhà mình chơi ờ tháng 19-20. Trông đơn giản, nhưng với bé nhỏ tuổi, nó là 1 hành trính kha khá. nhất là hình tròn. Puzzle xe lửa đòi hỏi phải biết đếm thì làm mới dễ. Nếu ko, nó chỉ có những "clues" rất nhỏ, đòi hỏi quan sát và só sánh, logic tốt. Bộ này cho trẻ 3-5 tuổi. Đừng vội lo sợ bé nhà bạn làm ko được. Vì nếu tập chơi puzzle, biết quan sát nó sẽ làm tuốt! ;D
 

LEvel 4: Puzzle thật sự, màu sắc hơi lộn xộn, và hình nhân vật bé ... ko rành lắm. Như Lion king là 1 ví dụ cho em bé nhà mình. Nó chưa bao giờ xem/thật sự đọc lion king, chỉ xem mỗi hình sư tử và mình nói đó là lion simba. ;)



PS: Mỗi bé có 1 bước phát triển riêng, tính cách riêng, và sở thích riêng, do đó, ko có nghĩa bé A biết chơi trò này, thì bé khác cũng biết chơi và ngược lại. Mình chỉ muốn share một trong những trò chơi rất bích giúp bé phát triển, và giúp mẹ có thời gian dạy con chơi với con (nếu ai đó ko giỏi làm trò như mình chẳng hạn). ;) 

PS: Xem thêm chơi với bé 1 cách có hiệu quả 

Dạy trẻ nhỏ theo phương pháp người Nhật

Thật ra phương pháp này rất giống với nhiều sách khác của nhiều tác giả. Tuy nhiên, bài viết này là 1 rút ngắn hoàn hảo cho các kỹ năng cơ bản cần có để dạy con. Rất đáng xem và học tập. Mình đọc bài này từ internet, và xin chia sẻ tại đây. 

Cám ơn chị Nguyen Thi Thu đã dịch 1 bài rất bích ;) 

Nếu tương lai bạn sẽ làm Bố hoặc làm Mẹ thì hãy bỏ chút thời gian vàng để đọc lấy những kinh nghiệm quý hơn vàng này nhé ^^
Hơi dài 1 tút mn cố gắng đọc nha :) ganbatte ¥¥

Xin chia sẻ với các bạn phần lược dịch của Facebooker Nguyen Thi Thu về phương pháp nuôi dạy con của người Nhật do những nhà giáo dục nổi tiếng: SHICHIDA Makoto, IBUKAI Masaru, KIMURA Kyuichi đã dày công nghiên cứu và viết ra những cuốn sách tuyệt vời làm thay đổi số phận của rất nhiều con người, giúp ích cho sự tiến bộ của giáo dục Nhật Bản. Bài viết khá dài, nhưng rất hữu ích cho các bạn đó. Chúc mọi người buổi tối vui vẻ. Và hãy like nếu bạn thích bài viết này nhé. Cảm ơn các bạn.

Phương pháp nuôi dạy con sớm (0-6 tuổi)
Người dịch: Nguyễn Thị Thu
Lời nói đầu
Người dịch (không trích dẫn hoàn toàn 100% vì sợ bản quyền) những cuốn sách này chỉ có một mong ước duy nhất là chia sẻ những kiến thức về nuôi dạy trẻ đến tất cả những ai quan tâm, những ai chưa biết về phương pháp nuôi dạy trẻ từ 0 tuổi, với ước mong thông qua những kiến thức này các bậc cha mẹ sẽ tìm ra phương pháp nuôi dạy tốt nhất dành cho những thiên thần nhỏ của mình. Trẻ em chính là tương lai của Việt Nam. Người dịch không phải là chuyên gia dịch thuật nên có thể có những lỗi văn phạm hay từ ngữ chuyên môn không được chuẩn xác thì xin người đọc hãy lượng thứ vì mình chỉ dịch voluunter thôi.
Khi muốn chia sẻ thông tin trong bài viết này thì mọi người hãy luôn ghi nhớ những tác giả SHICHIDA Makoto, IBUKAI Masaru, KIMURA Kyuichi và nên cảm ơn họ vì họ là một trong số rất nhiều nhà giáo dục đã viết ra những cuốn sách tuyệt vời làm thay đổi số phận của rất nhiều con người, giúp ích cho sự tiến bộ của giáo dục Nhật Bản.
Dù tựa đề ghi là từ 0-6 tuổi nhưng những cách cha mẹ dạy con cái giúp trẻ hình thành nhân cách hay phương pháp giúp trẻ thích học tập thì vẫn có thể áp dụng với những trẻ lớn hơn 6 tuổi.

Các cuốn sách tham khảo:
1. Cuốn sách chủ đạo là
Nuôi dưỡng con để phát triển toàn diện về trí tuệ và tài năng, tác giả SHICHIDA Makoto
赤ちゃん*幼児の知力と才能を伸ばす本, 七田 眞
2. Tham khảo thêm từ các cuốn sách sau:
2.1 Nuôi con từ 0 tuổi những điều người mẹ cần làm, tác giả IBUKAI Masaru
0歳からの母親の作戦、井深 大
2.2 Bắt đầu dạy trẻ từ mẫu giáo là quá trễ, tác giả IBUKAI Masaru
幼稚園では遅すぎる、井深 大
2.3 Thiên tài và sự giáo dục sớm, tác giả KIMURA Kyuichi
早教育と天才、木村久一

Lời khuyên của các tác giả dành cho các bậc cha mẹ trước khi áp dụng những điều được viết trong sách:

Điều đầu tiên mà tất cả các tác giả của những cuốn sách này, đều là những nhà giáo dục nổi tiếng của Nhật, muốn khẳng định rằng những ai áp dụng phương pháp nuôi dạy trẻ được viết trong những cuốn sách này với mong muốn biến con mình trở thành những thần đồng hay thiên tài thì đừng đọc nó, vì mục đích của tác giả viết ra những phương phải đó không phải là để biến những đứa trẻ trở thành thiên tài hay thần đồng. Mục đích là để các bậc cha mẹ hiểu được tầm quan trọng của việc nuôi dạy con từ sớm, từ đó biết cách nuôi dạy con để phát huy tối đa những khả năng và tố chất mà con cái của mình có, giúp con cái mình có nền tảng vững chắc về sức khỏe, trí tuệ, và nhân cách và sau này trở thành những người có ích cho xã hội.

 Điều thứ hai là lật lại lịch sử của tất cả thiên tài hay thần đồng trên thế giới này đều có chung một điểm là họ đều không phải là do thiên bẩm hay do trời phú cho họ tài năng đó, mà 99% những người đó đều được áp dụng phương pháp nuôi dạy từ sớm, tức là được cha mẹ họ nuôi dạy từ khi mới lọt lòng (Kimura Kyuichi). Yếu tố gen chỉ chiếm một phần rất nhỏ, còn lại tất cả những tài năng phi thường mà họ có được đều được hình thành nhờ giai đoạn nuôi dưỡng đúng đắn từ 0-6 tuổi, đặc biệt là giai đoạn từ 0-3 tuổi.

 Điều thứ ba là vì sao phải nuôi dạy trẻ từ sớm? Bởi vì bộ não của trẻ chỉ phát triển đến năm 6 tuổi, còn sau 6 tuổi thì hầu như không phát triển nữa. Và giai đoạn từ 0-3 tuổi (bộ não hoàn thiện 80%) là giai đoạn trẻ có khả năng học tập tốt nhất, khả năng nhớ, liên tưởng,...là vô hạn, nó cũng quyết định sự hình thành về tính cách và năng lực của trẻ. Nếu ví khả năng mà bộ não của trẻ tiếp nhận thông tin và tri thức như một chiếc computer thì giai đoạn 0-3 tuổi giống như là hardware còn sau giai đoạn đó chỉ như là software mà thôi. Chúng ta thường hay cho rằng trẻ con thì không biết gì, mặc nhiên coi việc giáo dục trẻ là bắt đầu khi trẻ đi mẫu giáo, hay vào lớp 1 trở đi mới chú trọng. Thực tế nghiên cứu lại cho thấy phát triển trí tuệ của trẻ sau 4 tuổi là đã quá trễ, đợi đến khi vào lớp 1 thì lại càng không thay đổi nhiều được trí tuệ hay khả năng của trẻ nữa.

 Điều thứ tư là thời kì 0-3 tuổi là thời kì không một ai có thể thay thế được vị trí và vai trò của người mẹ trong việc nuôi dạy trẻ. Sợi dây gắn kết được hình thành giữa mẹ và trẻ đã có từ khi trẻ trong bụng mẹ, rồi khi trẻ được sinh ra thì mẹ chính là người gần gũi nhất. Tình thương của người mẹ được trẻ cảm nhận vô cùng đặc biệt so với những người khác, đặc biệt là giọng nói của mẹ. Nếu giai đoạn này mà trẻ phải xa mẹ và được người khác chăm sóc thì trẻ sẽ không bao giờ cảm nhận đầy đủ được tình yêu của mẹ, dù sau này người mẹ có muốn bù đắp bao nhiêu đi nữa. Hơn nữa, giai đoạn này sự hình thành tính cách, năng lực, trí tuệ của trẻ là phát triển mạnh mẽ nhất, nếu người mẹ không ở bên mỗi ngày thì trẻ sẽ không được phát huy hết khả năng của mình, và tính cách của trẻ cũng bị ảnh hưởng bởi những yếu tố của người xung quanh nhiều hơn là của mẹ. Vì thế đừng bao giờ giao việc chăm con, chơi với con cho người khác ở giai đoạn này.

Điều thứ năm là phương pháp áp dụng nuôi con từ sớm có thể dành cho mọi gia đình dù giàu có hay khó khăn về tiền bạc. Bởi vì sao ? Để có thể nuôi dạy con tốt thì dù có phương pháp tốt, có nhiều tiền thế nào đi nữa mà các bậc cha mẹ thiếu đi bốn yếu tố sau thì không thể nào thành công được đó là: Yêu Thương, Kiên Nhẫn, Trò Chuyện và Khen Ngợi. Những điều đó cha mẹ nào cũng có thể cho con cái mình, nó chỉ phụ thuộc vào cách mà cha mẹ làm mà thôi.

Chương 1:Nuôi dưỡng con bằng cảm nhận của cha mẹ


Point 1 : tất cả các bé sơ sinh đều là thiên tài

· Trẻ càng nhỏ tuổi thì não càng linh hoạt và tốc độ tiếp thu càng nhanh và lượng thông tin tiếp thu càng nhiều
0-3 tuổi là giai đoạn mà tất cả những gì trẻ được tiếp nhận, được dạy sẽ được lưu giữ và hấp thụ hoàn toàn trong ý thức tiềm tại 潜在意識 (深い意) của não.
· Giai đoạn 6 tháng đầu đời của trẻ là giai đoạn cơ bản nhưng quan trọng nhất để giúp trẻ phát huy khả năng ngôn ngữ. Trẻ không tiếp nhận ngôn ngữ theo cách giống như người lớn là lí giải nó rồi lưu vào bộ não, mà là tiếp thu một cách tự nhiên như là thuộc lòng vào trong ý thức tiềm tại 潜在意識(深い意) của não. Sau đó khi sự lí giải của trẻ tăng dần thì những ngôn ngữ đó cũng được tích lũy trong não cũng sẽ được trẻ dần lí giải, và rồi sẽ tự động được trẻ phát ra thành tiếng nói. Chính vì thế ngôn ngữ dù khó đến mấy thì trẻ cũng đều có thể lí giải được. Bất kì ngôn ngữ nào trẻ cũng có thể tiếp nhận được. Nếu giai đoạn này mà cứ để trẻ nằm im, không kích thích về âm thanh hay ngôn ngữ là làm mất khả năng tiếp nhận và lí giải ngôn ngữ của trẻ.
· 「刻印づけの方法」にみるテレビの意外な害悪: Khi đứa trẻ vừa ra đời thì mỗi một sự tiếp nhận từ thế giới bên ngoài đều được trẻ lí giải rằng nó là một ấn tượng mang một ý nghĩa nhất định nào đó. Sau khi sinh 1 tháng rưỡi là trẻ có thể nghe được âm thanh, nhìn được xung quanh. Từ thời khắc đó nếu cho trẻ coi tivi thì trẻ sẽ không còn phản ứng với những lời nói chuyện của mẹ nữa. Kết quả là trẻ sẽ không nói được, không chăm chú nhìn mẹ, không tập trung nhìn vào một cái gì, thích tivi hơn là thích nghe giọng nói của mẹ, chậm tự lập, không phân biệt được đâu là nguy hiểm, thích những thao tác về máy móc...
· 赤ちゃんに知的な刺激を与える: Ở giai đoạn 0 tuổi hay 1 tuổi nếu ta cho trẻ tiếp xúc với môi trường giáo dục tốt và đa dạng thì trẻ sẽ càng có khả năng thích ứng cao và phát triển nhanh. Chính vì thế giai đoạn này nếu ta cho trẻ tiếp xúc với nhiều môi trường để phát triển 5 giác quan thì nó sẽ là nguồn nội lực tiềm tàng giúp tri giác của trẻ sẽ tiến bộ vượt bậc so với nếu ta dạy trẻ từ 2 hay 3 tuổi trở đi.

Point 2:赤ちゃんの学習は大人の学習と異なる Cách trẻ con học tập khác với cách của người lớn

そのまま覚えるパターン学習: pattern poriod (Thời kì lặp đi lặp lại)

Thời kì con từ 0-2 tuổi gọi là pattern poriod, giai đoạn nên cho trẻ tiếp xúc với các sự vật được đặc trưng bởi tính không gian hay trừu tượng như là hình họa, màu sắc, âm thanh ví dụ như là tranh ảnh để phân biệt màu sắc; dạy trẻ nhận biết mặt chữ, logo, cho xem các hình khối để nhận biết các loại hình tròn, vuông, chữ nhật...; nghe nhạc để cảm nhận âm thanh.
Đây là thời kì mà trẻ chưa thể tiếp thu ngay những điều được dạy bảo nên cha mẹ phải thường xuyên lặp đi lặp lại để cho trẻ nhớ. Đây là thời kì cần sự chuyên tâm của người mẹ, sự kiên nhẫn, tinh ý để phát hiện ra những thay đổi dù là nhỏ nhất của trẻ. Giai đoạn 0-2 tuổi này cũng không đòi hỏi trẻ phải hiểu hay có thể lí giải mọi thông tin chúng được tiếp nhận.
Thời kì này mọi thông tin hay thế giới quan sẽ được trẻ tiếp thu một cách vô thức và như là học thuộc lòng và được kí ức lại trong bộ não thông qua khả năng học tập đặc biệt mà chỉ thời kì này mới có. Mỗi thứ tiếng nước ngoài có đặc trưng phát âm riêng, vì thế khi trẻ nghe tiếng nước ngoài, trẻ ghi nhớ nó bằng cách tự bản thân trẻ sẽ tạo cho mình một bộ phận tiếp thu đúng ngôn ngữ đó, và ghi nhớ một cách như học thuộc lòng, lưu giữ nó vào bộ não. Rồi một lúc nào đó bản thân trẻ sẽ tự nhiên nói được những từ đó bởi vì nó đã được trẻ lưu giữ vào não và giờ chỉ là phát âm ra theo bản năng.
· 一つひとつ覚える個別学習: Giai đoạn học thuộc lòng này việc dạy trẻ phải được lặp đi lặp lại thì mới giúp trẻ nhớ được. Nếu cho trẻ nghe nhiều rất nhiều từ vừng rất nhiều ngôn ngữ phong phú thì khả năng tiếp nhận và thích ứng của trẻ cũng sẽ nhanh. Bởi vì như thế nó làm cho sự liên kết và truyền tải thông tin giữa tế bào này với tế bào kia trong não trẻ (tạm gọi là đường truyền thông tin trong não) sẽ bền chặt hơn, gắn kết mạnh mẽ hơn, có thể tiếp nhận và xử lí nhiều thông tin phức tạp hơn.

Point 3: 赤ちゃんの能力はこんなふうに発達する Năng lực của trẻ phát triển như sau:

· Từ khi sinh đến 6 tuổi chia làm 3 giai đoạn:
-0-6 tháng tuổi: Phát triển năng lực cảm nhận thông qua các giác quan (感覚): thời kì quan trọng nhất
-6 tháng - 3 tuổi: Phát triển năng lực biểu hiện và sáng tạo
-3-6 tuổi: Phát triển kĩ năng tư duy

· 0-6 tháng tuổi:

Trẻ sẽ nghe được 2 tai cùng một âm sau khi sinh được 2 tuần. Từ lúc này cho trẻ nghe các âm thanh, nghe nhạc, nghe tiếng nói càng nhiều càng tốt. Sau khi sinh được 1 tháng trẻ sẽ nhìn được 2 mắt vào một điểm, nhưng mắt hoạt động nhìn xoay quanh được thì phải sau vài tháng. Vì thế thời kì này là thời kì mẫn cảm nhất của trẻ. Bắt đầu từ khi trẻ được 4 tháng hãy cho trẻ nhìn tranh, ảnh, màu sắc càng nhiều càng tốt. Hãy cho trẻ tiếp xúc với những bức tranh nổi tiếng, tuyệt vời nhất chính là ta đã giúp trẻ một điều tốt là giúp trẻ tiếp xúc với những điều tuyệt vời nhất ngay từ khi chúng mới làm quen với thế giới này. Giai đoạn này trẻ có thể phân biệt các màu sắc giỏi hơn những gì người lớn chúng ta tưởng tượng bởi trẻ sẽ cảm nhận những màu sắc thông qua sự phản xạ của ánh sáng một cách vô thức. Thời kì này nếu đồng thời ta cho trẻ vừa nghe và vừa nhìn (thị giác và thính giác đồng thời) như vừa cho trẻ nhìn vừa đọc cho trẻ, vừa hát cho trẻ nghe, lặp đi lặp lại nhiều lần như thế là phương pháp dạy trẻ vô cùng hiệu quả.

· 6 tháng -3 tuổi:

- Thời kì phát triển tính tự phát, khả năng biểu hiện, tự lập và sáng tạo. Giai đoạn này nếu ta để trẻ tự do phán đoán thì trẻ sẽ phát huy hết khả năng tự phán đoán của mình. Ví dụ khi cho trẻ tờ giấy to và bút…để vẽ, thay vì đưa trẻ miếng giấy đã cắt sẵn để trẻ tha hồ tự do vẽ, tự do phán đoán xem mình muốn vẽ như thế nào. Treo đồ chơi lơ lửng trên cao rồi cho trẻ với để trẻ nắm lấy được, , và nếu trẻ nắm được thì đó là một bước tiến bộ của trẻ. Đưa cho trẻ tờ báo nếu trẻ có xé rách thì hãy chấp nhận, đưa đồ chơi mà trẻ ném đồ chơi, phá hỏng đồ chơi cũng hãy chấp nhận mà đừng la mắng vì đó là cách trẻ tiếp nhận và tìm hiểu thế giới thông qua những hành vi của chúng. Cho trẻ xem thật nhiều tranh về đồ vật, động vật, thực vật, xe cộ…. đồng thời hãy nói tên những đồ đó khi cho trẻ nhìn. Từ độ tuổi 1-1 tuổi rưỡi thay vì những đồ chơi đơn giản hãy cho trẻ chơi những đồ chơi có tính sáng tạo như những viên gỗ xếp hình, bút màu và giấy. Tuy nhiên khi cho trẻ bút màu để vẽ thì ban đầu chỉ nên cho 1-2 màu rồi sau đó mới cho nhiều màu. Chơi với trẻ bẳng cách chơi trò xếp đồ vào thùng, tìm đồ vật giữa các đồ vật khác...

- 1 tuổi-1 tuổi rưỡi hãy dẫn trẻ ra bãi cát để chơi, dẫn trẻ đi dạo công viên, vườn hoa, nhặt đá sỏi, xếp gỗ để trẻ tiếp xúc với những môi trường phát huy khả năng sáng tạo.
- 2-3 tuổi hãy đọc thật nhiều ehon cho trẻ và lặp đi lặp lại những cuốn ehon đó nhiều lần. Những cuốn truyện là những câu chuyện ngắn có tranh minh họa dành cho thiếu nhi gọi là ehon. Truyện tranh được xuất bản ở Việt Nam như "7 viên ngọc rồng", "Siêu quậy Teppi" thì tiếng Nhật gọi là manga, và chưa có cuốn sách nào về giáo dục trẻ em khuyên phụ huynh đọc manga cho trẻ từ khi còn nhỏ cả). Dẫn trẻ đến công viên, viện bảo tàng, sở thú. Cho trẻ dùng nhiều lại bút màu, giấy cũng to hơn để trẻ có thể phát huy hết tính sáng tạo cả mình. Giai đoạn này nếu trẻ làm gì, vẽ gì, có làm bẩn ta cũng đều nên khuyến khích trẻ làm, khen trẻ chứ không nên ngăn cấm hay chê bai. Cũng không được can thiệp hay chỉ đạo vào việc trẻ đang làm, không được dạy trẻ phải làm như này, làm như thế kia mà hãy để tự trẻ làm. Hãy theo dõi sự tiến bộ hàng ngày của trẻ, đó là việc làm cực kì quan trọng để có thể tìm ra các phương pháp mới dạy cho trẻ mỗi khi nhận ra sự tiến bộ hay thay đổi ở trẻ.

- 4 tuổi thì trẻ có thể phân biệt được đầu, tóc, chân tay khi vẽ người, nhận biết các sự vật. 3 tuổi chỉ là vẽ theo cảm tính, vô ý thức nhưng khi 4 tuổi là sự liên tưởng và sáng tạo.

· 3-6 tuổi: phát huy khả năng tư duy

Đại não sẽ chia làm hai bộ phận là não trước và não sau. Não sau là nơi xử lí thông tin, thị giác và tri giác, lí giải và phán đoán. Kí ức thì lưu giữ ở não hai bên. Từ tai về phía trước đầu là não trước, nơi xử lí những điều liên quan đến động lực (意欲), tư duy, sáng tạo. Và não trước cũng là nơi cư trú của cảm xúc như vui sướng hay đau khổ. Vì thế 0-3 tuổi là chú trọng phát triển não sau, 3-6 tuổi là phát triển não trước. 3-6 tuổi là giai đoạn quan trọng kết hợp chơi và huấn luyện bộ não của trẻ thông qua những trò chơi như là dùng kéo, gấp giấy, xếp hình…nhưng vẫn cần phải lặp đi lặp lại. Giai đoạn này cho trẻ chơi violin hay piano sẽ rất hiệu quả.


Chương 2: Nuôi dạy trẻ từ 0-4 tuổi


· Tiếng nói, ngôn ngữ ngay từ khi trẻ được 2 tuần tuổi là bắt đầu cho trẻ nghe, tiếp xúc càng nhiều, càng phong phú về vốn từ, về thể loại, ngữ điệu thì tâm hồn và tinh thần của trẻ cũng sẽ càng trưởng thành.

· 0-1 tuổi: chia làm 4 giai đoạn như sau:

- 0-3 tháng: vận động chân và tay, phát triển 5 giác quan

Thị giác: Sau khi trẻ được 1 tháng tuổi thì có thể cho trẻ nhận biết màu sắc đen-trắng, hãy áp dụng mỗi ngày liên tục trong 1 tuần, mỗi lần chỉ 1-2 phút. Luyện cho trẻ khả năng tập trung từ 5 giây đến 1 phút. Đến 6 tháng tuổi trẻ nhận biết được màu sắc khác nhau, các hoa văn khác nhau. Xung quanh tường nơi trẻ ngủ hãy treo hoặc viết các chữ, từ vựng với màu sắc, kích thước khác nhau, bế trẻ đến trước bảng chữ có thể vừa là chữ cái, vừa có thể là từ vựng vừa chỉ vào mỗi chữ và vừa đọc cho trẻ nghe, mỗi chữ chỉ dừng lại 1-2 giây thôi, nhưng ngày nào cũng lặp đi lặp lại.
Thính giác: Mỗi ngày chỉ cho trẻ nghe nhạc 30 phút, mỗi lần 15 phút, những bản nhạc nhẹ nhàng hay có âm hưởng dịu dàng (cũng không nhất thiết phải là nhạc cổ điển nếu như cha mẹ không thích loại nhạc đó). Nếu cho nghe lâu trẻ sẽ quên mất không nghe tiếng của mẹ nữa. Khi nghe nhạc cho trẻ đứng trên đùi rồi nhún nhảy theo tiếng nhạc. Quan trọng hơn cả vẫn là cho trẻ nghe được nhiều nhất giọng nói của mẹ. Hãy chơi với trẻ bằng cách là chỉ vào từng bộ phận trên mặt, tay chân, giơ đồ vật lên và nói tên. Dẫn trẻ ra công viên, chỉ vào bông hoa hay mỗi bộ phận của chúng rồi nói tên. Đọc cho trẻ nghe những bài thơ nổi tiếng, hát cho trẻ nghe.
Xúc giác: Khi trẻ bú mẹ đó là khoảnh khắc đầu tiên trẻ được dạy về bài học xúc giác, mới đầu trẻ sẽ vụng về chưa biết điều chỉnh núm vú nhưng rồi sẽ học và điều chỉnh núm vú của mẹ vào đúng vị trí miệng mình rất nhanh. Mới đầu hãy cho đầu vú mẹ chạm vào môi trên, môi dưới, má, cằm trẻ để trẻ học và điều chỉnh vị trí đầu vú chính xác. Rồi cho trẻ chạm vào các vật dụng khác như là cho đầu ống mút chạm vào môi trẻ…
Vị giác: Hãy cho trẻ nếm chút một nước ấm, nước lạnh, cay, chua…để trẻ cảm nhận các vị giác khác nhau.
Cầm, nắm: Cho trẻ nắm lấy ngón tay của mẹ. Luyện cho trẻ dùng lực nâng đỡ cơ thể thông qua sự cầm, nắm của bàn tay.
Mùi thơm: Cho trẻ ngửi các mùi thơm

- 4-6 tháng: lẫy, lật mình

Trẻ có thể nhìn thấy vật từ cách 3 m, có thể với để cầm nắm những vật ngay trước mắt mình. Lúc này rất cần cha mẹ ở bên trông trẻ. Khi trẻ còn trong bụng mẹ mà mẹ nói chuyện nhiều với thai nhi thì sau khi sinh 3 tháng là trẻ có thể e, a phát ra âm thanh và bắt đầu trò chuyện.
Thị giác: Cho trẻ coi những bức tranh nổi tiếng. Dẫn trẻ đi dạo để trẻ tiếp xúc với nhiều những hiện tượng và thế giới xung quanh. Khi gặp mỗi sự vật, hiện tượng, mỗi đồ vật vừa chỉ cho trẻ vừa không quên nói luôn tên của chúng cho trẻ biết và nhắc đi nhắc lại tên chúng nhiều lần. Lặp lại việc đó với bảng chữ cái, từ vựng hay kí hiệu. Hãy quan sát khi bặt điện và nhìn xem phản ứng của trẻ trước sự khác nhau của áng sáng để xem trẻ có bị bệnh gì về mắt không.
Thính giác: Cho trẻ nghe âm thanh của tự nhiên trong công viên khi bế trẻ đi dạo, hay tiếng trống, tiếng nước chảy và các âm thanh khác…Khi trẻ bắt đầu biết nói chuyện biết ê,a thì hãy nhìn vào mắt trẻ khi nói chuyện, và nói chuyện thật rành rọt, khi nói có thể dùng tay chân để diễn đạt cho trẻ. Thông qua mỗi lời nói của mẹ trẻ sẽ học thuộc lòng và ghi nhớ vào trong não. 3 tháng trẻ nghe rõ tai phải, đến 4 tháng thì nghe cả 2 tai. Trẻ càng nhỏ thì cha mẹ khi nói chuyện với trẻ càng phải nói to, rõ ràng.
Xúc giác: Giúp trẻ phát triển khả năng cầm nắm, cho trẻ sờ vào các loại vải và các nguyên liệu khác nhau. Hãy chơi trò cần câu với trẻ ở thời kì này, khi trẻ gần với tới đồ gì thì ta dịch ra xa để giúp trẻ rướn người để lấy được đồ nó muốn. Cách làm này sẽ giúp thúc đẩy hứng thú học tập ở trẻ. Chơi trò nắm bàn tay, mở bàn tay, chạm nước nóng, chuyển tay qua nước lạnh…
Vận động: Cho trẻ nằm trên bụng và rướn đầu lên

- 7-10 tháng: có thể bò

Thị giác: Cho trẻ nhìn gió thổi, chuông gió, công viên, lá rơi, chim kêu, cảnh tụi trẻ con chơi trong công viên, hãy bế trẻ khi dẫn trẻ đi dạo hoặc nhìn thì trẻ sẽ cảm nhận nhều hơn là cho trẻ ngồi trong xe đẩy.
Thính giác: Cho trẻ nghe những ca khúc melody, nghe nhiều loại âm thanh, thể loại và ngôn ngữ khác nhau. Cho trẻ nghe những bài hát thiếu nhi thế giới. Ở việt Nam thì có thể cho trẻ nghe những bài hát ru, dân ca...
Xúc giác: Hãy cho trẻ sờ ngón tay cha, mẹ, cho trẻ xé thử giấy, báo, dùng tay ấn đồ, quay tròn, đập vào các đồ vật…Hãy cùng chơi trò ném bóng với trẻ, trò đóng mở nắp hộp…
Vận động: Hãy tập cho trẻ gật đầu hay trả lời. Khi trẻ bò hay lẫy thì hãy dùng tay ấn, hay đẩy giúp trẻ có động lực cố lên.

- 11-12 tháng: lẫm chẫm bước được

Thị giác: Cho trẻ đọc ehon, sách từ điển, đứng trước bảng chữ, từ vựng để tập đọc, đứng trước gương rồi cùng nói chuyện với mẹ. Dẫn trẻ đi dạo mỗi ngày. Cho nhìn những động vật, những cái mà trẻ thích.
Thính giác: Bắt chước tiếng kêu của động vật. Hỏi vị trí mắt, tay, tai, mũi…nằm ở đâu. Hãy dùng những từ “đưa cho mẹちょうだい”, “không được” ダメ là những từ trẻ có thể lí giải được. Chơi trò ú tim với trẻ [いないいないばあ]. Đây là giai đoạn trẻ thích ném những gì có trong tay nên hãy cho trẻ trải nghiệm với nhiều cảm giác mới lạ. Lúc này cũng là lúc trẻ bắt chước tiếng nói của ba mẹ, của mọi người xung quanh mà trẻ nghe được. Vẫn tiếp tục cho trẻ nghe nhạc, nghe bài hát như giai đoạn trên.
Xúc giác: Dạy trẻ vo tròn tờ giấy, sai trẻ nhặt đồ lên, đầu tiên là nhặt bằng 5 ngón tay rồi dần dần là nhặt đồ bằng hai ngón tay là ngón cái và ngón trỏ.
Đạo đức: Dạy trẻ đối xử với các đồ chơi. Chơi cùng trẻ những trò chơi như là di chuyển hay giấu đồ vật, đố trẻ tìm đồ được giấu. Đặt những đồ chơi cạnh khi trẻ ngủ. Đặt đồ vật trước mặt trẻ và ra lệnh để trẻ nhặt đồ theo yêu cầu. Dạy trẻ làm theo mình như vỗ tay, bắt chước…đặt đồ chơi ra xa để trẻ cố gắng vươn tới lấy.
Vận động: Cho trẻ bám thanh sắt, cho trẻ tập đi, leo lên chỗ cao và bò xuống chỗ thấp như bậc thang…cho trẻ ném đồ vật, chơi ném bóng...
Chữ viết, tập nói: Quan trọng nhất giai đoạn này là trẻ tập nói. Có thể bắt chước theo lời mẹ nói. Khi trẻ nhớ được một chữ thì hãy đố trẻ tìm đúng chữ đó trong một tập hợp chữ. Khi trẻ nhớ được chữ nào thì viết chữ đó lên giấy và cho trẻ nhìn. Nếu trẻ không nhớ thì cũng không nên nóng vội, mà phải luyện hàng ngày.

· 1-2 tuổi: Tập trung vào tập đi, tập nói, kỹ năng xử lí chơi đồ chơi

- Khi trẻ được 1 tuổi hãy cho trẻ vận động thật nhiều.
- Thời điểm thử nghiệm từ 1 tuổi-1 tuổi 8 tháng: cho trẻ làm bất cứ điều gì, dạy trẻ học bất cứ điều gì. Mỗi hành động của trẻ không còn vô thức như hồi dưới 1 tuổi mà đều có mục đích hay bao hàm suy nghĩ của trẻ, từ việc trẻ cầm đồ đạc để ném cũng mang ý nghĩa nhất định rằng đó là cách trẻ khám phá thế giới. Lúc này cha mẹ không được ngăn cấm “không được ném”… mà hãy để trẻ tự khám phá thế giới thông qua mỗi hành động của mình.
- Chọn đồ chơi mà kích thích khả năng trí tuệ mà sự tò mò của trẻ. Các đồ chơi đạt 3 yêu cầu: Trẻ thu được bài học gì từ đồ chơi đó, không gửi quá nhiều bài học trong mỗi đồ chơi, mẹ có thể tham gia chơi cùng trẻ. Kết hợp những trò chơi như so sánh nặng nhẹ, nhiều ít, to nhỏ, cho xem các hiện tượng tự nhiên. Kết hợp dạy trẻ làm theo yêu cầu” đưa cho mẹ”, dạy trẻ nói “cảm ơn”…
- Dạy trẻ tập nói mỗi khi có cơ hội như khi tắm, đi dạo công viên, siêu thị. Dạy trẻ đọc ehon từ khi 6 tháng tuổi và hãy lặp đi lặp lại suốt việc này. Thời kì này trẻ có tư duy phát triển rất nhanh và bắt chước cũng rất nhanh nên việc dạy nói cho trẻ hay cho trẻ biết nhiều từ vựng là một môi trường phong phú để trẻ phát triển.
- Cho trẻ chơi thú nhồi bông, cầu trượt, xếp hình, đếm thời gian, chữ, hoa quả, động vật thông qua các tấm card có in hình được bán ở hiệu sách.
- Đừng cho trẻ nghe CD, DVD nhiều mà hãy cho nghe tiếng nói thực tế như tiếng nói của mẹ, của người thân vì tiếng nói của người có sự chủ động chứ không thụ động như tiếng của máy móc. Đó là lí do hãy trò chuyện thật nhiều với trẻ thì trẻ sẽ nhanh biết nói.
- Mỗi lần chơi trò đếm chữ nếu như trẻ hứng thú thì ta sẽ kéo dài thời gian ra so với lần trước 2-3 phút, nhưng mỗi trò chơi không kéo dài quá lâu, ban đầu chỉ 5-10 phút rồi sẽ kéo dài lâu hơn sau mỗi lần. Thời kì này khả năng tập trung của trẻ còn ngắn nên ta sẽ chia làm nhiều lần trong ngày để chơi với trẻ. Ví dụ như trò dạy biết mặt chữ mỗi lần cho trẻ nhìn 1 giây rồi lướt rất nhanh các chữ. Hãy dừng các trò chơi khi nhận thấy trẻ bắt đầu có dấu hiệu chán. Vì nếu trẻ chán rồi mà ta cứ cố ép trẻ chơi thì sẽ dẫn đến trẻ sẽ trở nên ghét trò chơi đó và ghét học hành.

· 2-3 tuổi: là thời kì trẻ muốn tự lập và rất ham học hỏi nên hãy chú trọng đến vận động, tập nói, các kĩ năng đơn giản.

- Hãy lập ra lịch trình đi dạo để cho trẻ vận động, chơi bóng, cầu trượt,…đặt ra khoảng cách nhất định rồi cho trẻ tập chạy mỗi ngày, leo dốc, leo cầu thang…
- Đây là thời kì mà những từ nào trẻ nhớ được thì sẽ nhớ suốt đời. 2-2 tuổi 6 tháng là thời kì quan trọng nhất vì trẻ rất nhạy bén và nhạy cảm về ngôn ngữ.
- Khi tắm cho trẻ hãy hỏi trẻ muốn tắm ở đâu trước, nói tên các bộ phận cho trẻ, cho trẻ tự chọn trang phục để mặc…
- Chơi trò đố vui như nói tên những từ bắt đầu bằng chữ A, B, C…
- Hãy chơi trò tra cứu từ điển, sách tham khảo, một ngày cho trẻ đọc 5-10 cuốn ehon, chỉ cho trẻ mọi thứ xung quanh rồi nói tên cho trẻ khi đi bất cứ đâu.
- Dạy cho trẻ về quan hệ nhân quả hay tránh nguy hiểm giai đoạn này rất dễ mà cũng rất khó. Đừng bao giờ đổ tại đồ vật là xấu, đánh đồ vật khi trẻ bị ngã, bị đau mà hãy nói cho trẻ nguyên nhân là vì trẻ va vào nó nên mới bị đau…Ví dụ trẻ sờ vào đồ vật nóng bị bỏng thì không đổ lỗi cho đồ vật hư, đánh chừa đồ vật mà hãy nói rằng vì đồ vật nóng nên con sờ tay vào và bị bỏng. Hay khi trẻ khóc vì không lấy được đồ vật ở dưới gầm giường thì hãy đừng la mắng trẻ không được khóc mà hãy hỏi trẻ là con muốn lấy quả bóng dưới gầm giường đúng không. Khi trẻ được đáp ứng đúng tâm trạng thì nó sẽ có tác dụng rất lớn là trẻ sẽ nhớ được các từ biểu hiện tâm trạng hay cảm xúc của mình.
- Đọc truyện cổ tích, đọc sách cho trẻ trước khi đi ngủ
- Dạy trẻ tự làm những việc đơn giản như rửa tay, buộc dây giày, cài cúc áo, rửa mặt, đánh răng.
- Nếu trẻ có hứng thú với cái gì mà được đáp ứng thì sẽ kích thích sự ham học của trẻ rất nhiều.
- Hãy luyện cho trẻ giúp việc lặt vặt trong nhà, thường xuyên khen ngợi mỗi khi trẻ giúp mình làm gì. Đây cũng là một cách giúp trẻ vận động và luyện kĩ năng xử lí đồ vật, cầm nắm...Ngoài ra có nhiều bà mẹ không để trẻ làm gì vì nghĩ trẻ con nhỏ chưa biết gì, để trẻ chơi một mình còn mình thì bận rộn làm đủ thứ việc nhà mà không biết rằng kết hợp dạy trẻ làm việc nhà cùng mình vừa giúp mình giảm gánh nặng, và quan trọng hơn đó còn có tác dụng là một cách dạy trẻ học tập.
- Sau khi chơi xong hãy dạy trẻ tự cất đồ chơi. Cho trẻ chơi đất sét nặn để phát huy tính sáng tạo.
- Hãy dạy trẻ cách diễn đạt bằng lời nói đúng tâm trạng hay ý muốn của trẻ. Ví dụ như muốn đi tiểu, muốn ăn bánh, đau, vui, buồn…
- 2 tuổi là giai đoạn trẻ nhớ giỏi nhất. Vì thế hãy luyện trẻ về chữ cái, từ vựng, về học thuộc lòng, về tính toán, về đó vui như nhớ cờ các nước, tên các loài vật…chơi trò đoán đúng đồ vật được giấu. Dạy trẻ nhiều ngôn ngữ vì đây là giai đoạn trẻ có thể nhớ và phân biệt được những sự khác nhau nhỏ bé nhất của mỗi ngôn ngữ.

· 3-4 tuổi: Trẻ bắt đầu tư duy, hãy bắt trẻ bắt đầu suy nghĩ

- Khi trẻ bắt đầu lên 3 tuổi thì não trước phát triển cao nhất. Hãy để trẻ tập dùng những dụng cụ như đũa, kéo, vẽ tranh…tức là những trò chơi cần vận dụng trí óc.
- Hãy để 50% để trẻ tự lập và tự mình quyết định sẽ làm gì, hãy cho trẻ nhiều trải nghiệm mới. Hãy dạy trẻ về sông, núi, nước, thiên nhiên…dẫn trẻ đến viện bảo tàng, thư viện tra cứu sách….
- Hãy nói chuyện với trẻ bằng ngôn ngữ chuẩn, chính xác của người lớn thay vì nói với trẻ bằng ngôn ngữ trẻ con. Năng lực về giỏi tiếng quốc ngữ cũng tỉ lệ thuận với địa vị và thu nhập trong xã hội đủ chứng tỏ tiếng nói có vai trò rất quan trọng.
- Hãy dạy trẻ tiếng nước ngoài ở thời điểm này vì đây là thời kì trẻ có năng lực cao nhất.
- Đừng chỉ cho trẻ vui chơi mà quên mất đây cũng là thời kì quan trọng để trẻ có thể học tập và thông qua việc học tập đó mà phát huy được hết khả năng về năng lực và trí tuệ của mình. Mỗi ngày hãy dành ra 30 phút-1 tiếng để dạy cho trẻ về ngôn ngữ như dạy từ vựng, đọc sách.
- Thời kì này hãy chú trọng đến nuôi dưỡng sự tập trung cho trẻ.

· 4-6 tuổi: Phát triển óc sáng tạo, cá tính riêng

- Hãy tích cực trả lời những câu hỏi của trẻ. Luyện tính tập trung. Cùng chơi với trẻ. Hãy dạy trẻ ngôn ngữ để diễn đạt chính xác cảm xúc của mình. Hãy để trẻ quyết định mọi việc liên quan đến bản thân như mặc cái gì, ăn cái gì, đi đâu. Trẻ có làm gì sai hay thất bại thì cũng không nên la mắng mà nên khuyến khích.


Chương 3: Những khó khăn gặp phải khi dạy trẻ


· 3 điều cơ bản cần nhớ khi dạy cho trẻ: Đứa trẻ cần có một thể lực khỏe mạnh và một trái tim khỏe mạnh. Cần dạy cho trẻ những tri thức, năng lực tư duy, suy nghĩ. Mối quan hệ xã hội và đạo đức. Đừng nên đặt quá nhiều kì vọng vào trẻ để biến trẻ thành những con mọt sách, thành một cái máy thỏa mãn cho những kì vọng của mình. Hãy để trẻ học bằng sự yêu thích chứ không phải là gượng ép.

· 5 tiêu chuẩn để đánh giá nuôi dạy một đứa trẻ tốt

- Nuôi dưỡng trẻ thành một người biết coi trọng bản thân, tôn trọng người khác và đồng thời biết suy nghĩ đến lập trường của người khác
- Là người mang một suy nghĩ rằng không chỉ luôn phấn đấu để bản thân mình tốt hơn mà còn biết giúp đỡ những người khác cũng tốt hơn lên.
- Luôn mang tính sáng tạo.
- Mang năng lực chỉ huy và kéo người khác cùng cố gắng theo mình.
- Biết hiệp lực với mọi người và luôn có tinh thần hợp tác, tính cộng đồng, tính xã hội (社会性).
· Hãy nắm bắt đúng những tín hiệu mà trẻ muốn truyền đạt ở giai đoạn trẻ chưa biết nói. Ví dụ khi trẻ khóc vì đói mà ta không cho trẻ ăn thì về sau trẻ sẽ ngầm hiểu rằng tín hiệu đó đã không được ta chấp nhận, từ sau trẻ sẽ không còn phát ra tín hiệu nữa mà sau này có khuynh hướng bất mãn.
· Sau khi sinh đến 8 tháng tuổi là giai đoạn trẻ cần tình thương và sự gắn bó với cha mẹ nhất nên thời kì này hãy luôn âu yếm, ôm ấp trẻ để trẻ cảm nhận tình thương.
· Khi có thêm em bé cũng đừng quên dành sự quan tâm và những yêu thương cho đứa lớn. Ví dụ khi đang thay tã cho đứa bé mà đứa lớn mè nheo thì hãy ưu tiên đứa lớn trước, vỗ về và đáp ứng yêu cầu của đứa lớn. Đó là cách giúp đứa lớn cảm nhận nó vẫn luôn được yêu thương, từ đó dần dần ta sẽ trò chuyện và nhờ đứa lớn trông em…nó sẽ yêu em hơn, muốn chơi với em và bảo vệ cho em.

· Khi trẻ từ 1-3 tuổi:

- Khi trẻ 0 tuổi thì vô cùng nghiêm khắc nhưng khi trẻ qua 3 tuổi thì nên nới lỏng những nghiêm khắc ra.
- Khi nuôi dạy trẻ cần ở cha mẹ những đức tính sau: Nhẫn nại, chấp nhận là dù trẻ không thông minh như con nhà hàng xóm hay không như mình nghĩ thì hãy vẫn yêu thương, và đừng cự tuyệt là khi trẻ muốn trò chuyện thì hãy luôn lắng nghe, đừng kì vọng quá nhiều, đừng giữ và chăm sóc trẻ quá kĩ.
- Muốn trẻ vào nền nếp và biết nghe lời từ khi còn nhỏ thì đừng bao giờ tạo ra ngoại lệ. Ví dụ quy định mỗi ngày 9 giờ đi ngủ thì dù là ngày Tết hay có đám giỗ có nhiều người đông vui cũng hãy bắt trẻ tuân thủ đúng giờ đó. Khi đó cha, mẹ hãy nằm bên và đọc truyện, vỗ về cho trẻ ngủ.

· Những điều cơ bản nuôi và dạy trẻ bao gồm

- Sức khỏe cá nhân: Tự bản thân có thể chăm sóc những vệ sinh cá nhân như: tự ăn, đi tiểu, mặc quần áo, giữ vệ sinh khi chơi, bảo vệ mình khỏi nguy hiểm. Khi trẻ mặc quần áo dù nó mặc trái, mặc ngược thì cũng không được can thiệp vào mà hãy để trẻ tự nhận ra mình mặc trái và tự sửa. Trẻ tự chọn quần áo dù ta không thích thì hãy cứ chấp nhận vì nếu ta phản đối là làm thui chột khả năng sáng tạo của trẻ.
- Đạo đức và tinh thần: nhẫn nại (gaman), thân thiện, trung thực, nghe lời, cảm ơn
- Tính cộng đồng, giao tiếp xã hội và đạo đức xã hội: tinh thần trách nhiệm, ham muốn và yêu lao động, đối nhân xử thế, tri thức ngôn ngữ để giao tiếp, đạo đức.


Chương 4: Nuôi dưỡng trí tuệ và tư duy cơ bản của trẻ


· Ngôn ngữ sẽ giúp trẻ đến gần với thế giới rộng lớn hơn. Ngay từ khi lọt lòng mà trẻ được chú trọng dạy về ngôn ngữ thì đó là phương pháp tối ưu nhất cho trẻ.
· 2, 3 tuổi là giai đoạn mà trẻ học nhanh hơn đứa trẻ 6 tuổi
· Nếu mà trẻ hiểu được từ nào thì trẻ sẽ nhớ rất nhanh.
· Phương pháp dạy chữ sớm cho trẻ bắt đầu theo thứ tự như sau: chuẩn bị tinh thần sẵn sàng học hành Readiness cho trẻ, dạy từ vựng, cách đọc thứ tự các chữ, cách đánh vần, đọc từ ngắn 1 âm rồi chuyển đến từ vựng là từ ghép...tiếp đến là đọc đoạn văn ngắn, đọc đoạn văn dài. Kết hợp dạy chữ và chữ, từ vựng với việc viết chúng lên các tấm card. Hãy kết hợp chơi chữ như đoán chữ có nghĩa nghịch nhau, quan hệ nhân quả, từ đồng nghĩa…

· Các phương pháp để giúp trẻ học tập tốt:

- Hãy luôn nói chuyện với con, khi con mới sinh ra hãy trò chuyện với trẻ
- Bế trẻ và đi dạo bên ngoài
- Đọc truyện cổ tích
- Cho đọc truyện ehon (truyện có hình minh họa)
- Cho xem những bức tranh, nghe những ca khúc hay
- Mỗi ngày dẫn trẻ đi dạo
- Không dùng từ cấm đoán
- Không nói những chuyện rùng rợn
- Đừng nói xấu trẻ trước mặt người khác sẽ làm trẻ mất tự tin và nhút nhát
- Hãy khen những hành động của trẻ một cách cụ thể như: con xúc cơm giỏi quá, con vẽ đẹp quá…
- Không cho coi tivi
- Lặp đi lặp lại nhiều lần khi dạy cho trẻ
- Dạy trẻ phương pháp nhớ lâu bằng cách dạy trẻ học thuộc lòng những bài hát hay những bài thơ.
- Khi học hay chơi hãy dùng phương pháp phản ứng nhanh ví dụ như cầm một xấp flash card về bảng chữ cái rồi giơ ra trước mặt trẻ mỗi tấm card chỉ dừng lại 1 giây nói cho trẻ biết là chữ gì rồi chuyển qua tấm khác. Mỗi ngày chỉ vài chữ, và sau 5 ngày thì lại thay lần lượt 5 chữ đầu tiên bằng 5 chữ mới. Phương pháp này giúp não phải của trẻ phản xạ với tốc độ nhanh và có thể nhớ với khối lượng thông tin cực nhiều. Giai đoạn 0-3 tuổi là thời kì nên tập trung vào rèn luyện khả năng phản xạ của não phải vì não phải có tốc độ xử lí thông tin nhanh, nhiều hơn não trái rất nhiều, và cái gì được lưu giữ ở não phải thời kì này thì sẽ nhớ suốt đời.
- Cho trẻ vận động thật nhiều mỗi ngày vì quá trình vận động sẽ giúp não hoạt động linh hoạt hơn, tiếp thu thông tin sẽ tốt hơn.
- Hãy chuẩn bị vở tập viết cho trẻ
- Hãy ghi memory lại số lượng và tên những quyển sách trẻ đã đọc và thường xuyên tra bài lại bằng cách hỏi trẻ về nội dung câu chuyện. Không nên quên việc khen thưởng mỗi khi trẻ đọc xong một cuốn sách, kể xong một câu chuyện vì nó là động lực giúp trẻ hứng thú học tập hơn. Mỗi phần thưởng không cần nhiều và không nhất thiết phải giá trị, quan trọng là để trẻ nhận thấy được giá trị của sự cố gắng và có động lực vươn lên.
- Không quên 4 điều quan trọng: Tình thương, kiên nhẫn khi dạy con, trò chuyện với con mỗi ngày và hãy cho con biết chúng ta yêu chúng thế nào, khen ngợi con mỗi khi con làm một việc gì.



Tác Giả IBUKAI Masaru đưa ra những lời khuyên giúp trẻ có hứng thú học tập


1. Thời kì lặp đi lặp lại ta dạy trẻ những gì thì hãy quan sát để xem trẻ có hứng thú với cái gì, hình khối, hội họa, âm nhạc, sách truyện, ...để từ đó chuyển qua giai đoạn tạo hứng thú cho trẻ.
2. Khi trẻ đang tập trung hay có hứng thú làm gì thì không nên ngắt giữa chừng mà cứ để trẻ làm, dù lúc đó chuẩn bị ăn cơm hay có việc gì.
3. Để tạo hứng thú cho trẻ thì nên khen trẻ hơn là chê, vì nếu ba mẹ chê việc gì trẻ làm thì tự nhiên trẻ sẽ không có tự tin để làm cái đó nữa.
4. Khi khen trẻ thì nên khen là tốt, con đã cố gắng, con giỏi và thể hiện sự hài lòng, vui mừng của mình hơn là việc đánh giá việc trẻ làm là đẹp hay xấu. Nghĩa là chú ý đến quá trình trẻ cố gắng hơn là kết quả mà trẻ đã làm được tốt hay xấu.
5. Tránh dùng những từ ra lệnh với trẻ ví dụ mẹ cấm con..., hãy ăn cơm đi, hãy tắm đi, hãy thu dọn đồ chơi vào...mà thay bằng những từ như sao con không... nếu con làm...thì mẹ sẽ rất vui...
6. Nếu trẻ không ăn thì hãy nghĩ cách cải thiện món ăn để phù hợp với trẻ thay vì ép trẻ ăn đến phát khóc.
7. Cha mẹ cùng học với con cái là cách tốt nhất giúp con học hiệu quả. Ví dụ khi cho trẻ xem ti vi thì nên ngồi bên cạnh coi cùng trẻ rồi giải thích cho trẻ thay vì để trẻ ngồi coi ti vi một mình, cùng đọc truyện, cùng chơi...
8. Khi để trẻ trong trạng thái đói sẽ là điều kiện kích thích khả năng thích ứng của trẻ.
9. Không phải lúc nào cũng đáp ứng mọi đòi hỏi của trẻ, mà hãy đẻ trẻ trải qua cảm giác không có được điều mình muốn. Và đừng bao giờ đánh mất quyền và uy nghiêm của một người mẹ đó là con cái phải biết vâng lời và sợ lời mẹ nói. Nếu ta quá nuông chiều và cung phụng trẻ thì uy quyền của người mẹ sẽ không còn, con cái sẽ không còn sợ lời mẹ nói nữa.
10. Khi trẻ hỏi vì sao thì không nên giả vờ bỏ qua mà hãy trả lời. Nếu ta không biết câu trả lời thì hãy thành thực với trẻ và trả lời là để cha mẹ sẽ tìm hiểu sau. Không nhất thiết phải giải đáp cặn kẽ, hãy để câu trả lời sẽ là một kích thích để trẻ muốn tìm hiểu sâu hơn.
11. Học và chơi kết hợp song song chứ không nhất thiết phải phân biệt rõ ràng 2 công việc này.
12. Đối với những khái niệm trừu tượng thì hãy lấy hình ảnh hay tự mình làm ví dụ để minh họa.
13. Hãy chọn những đồ chơi kích thích khả năng sáng tạo của trẻ thì trẻ sẽ không bị mau chán. Ví dụ như chơi ghép hình, lấy cây gỗ để xếp nhà, nặn đất sét, vẽ tranh....
14. Đối với hứng thú của trẻ thì không nên đánh giá cái nào là tốt hơn. Cái nào trẻ tỏ ra có hứng thú ta cũng đều nên ủng hộ hết. Nó sẽ giúp trẻ tự tin, đồng thời đó là cách giúp cha mẹ tìm ra được năng khiếu đặc biệt ở trẻ để có thể giúp trẻ phát huy tối đa khả năng đó.
15. Khi dạy nói cho trẻ thì không nên phân biệt ngôn ngữ trẻ con với ngôn ngữ người lớn, hãy dạy tiếng chuẩn, ngôn ngữ người lớn luôn cho trẻ để sau này không mất công đoạn trẻ chuyển từ ngôn ngữ trẻ con sang ngôn ngữ chuẩn. Ví dụ dạy là “con chó” tốt hơn là dạy từ “con cún”.
16. Đừng bao giờ so sánh trẻ với đứa trẻ khác vì như thế sẽ làm chúng mất tự tin, nhút nhát và không muốn cố gắng. Khi có hai anh em (chị em) thì cũng không nên so sánh hai anh em với nhau sẽ làm chúng trở nên không yêu thương nhau.
17. Trong học tập thì hãy ưu tiên dành thời gian dạy đứa lớn thì sẽ hiệu quả hơn. Khi đang chỉ bài cho đứa lớn mà đứa em cũng sà vào muốn làm theo thì hãy khuyến khích đứa em, hãy để đứa em học cùng anh. Hãy chuẩn bị hai bộ dụng cụ giấy bút để đứa em cũng có thể tham gia học hành hay chơi cùng. Đó là phương pháp rất hiệu quả để kích thích tinh thần ham học của đứa em. Hãy để hai anh em cùng chơi với nhau.
18. Khi hai anh em tranh giành đồ chơi thì hãy công bằng với cả hai. Nếu đứa em muốn có đồ chơi là đồ chơi của anh thì hãy nói đứa em xin phép anh để chơi, không nên can thiệp bảo anh hãy nhường cho em.
19. Đừng mua quá nhiều đồ chơi cho trẻ vì nó sẽ làm trẻ chóng chán và giảm hứng thú học hành.



Lời khuyên của các tác giả về những điều lo lắng mà cha mẹ thường hay gặp phải:

1. Tôi không đủ thời gian, tôi không đủ tiền bạc

Sẽ có nhiều cha mẹ sau khi đọc những điều viết ở trên sẽ cảm thấy choáng ngợp hay chán nản vì có quá nhiều thứ phải nuôi dạy cho con mình, hay nghĩ rằng mình quá bận rộn không có thời gian dạy cho con, kinh tế eo hẹp làm sao mua sách truyện cho con đọc, làm sao cho con đi học nhạc hay học vẽ, học tiếng Anh.
Không riêng gì ở Việt Nam, ở Nhật cũng không phải bà mẹ nào cũng ở nhà chăm con, cũng không phải gia đình nào cũng có điều kiện cho con đi học piano, violin, học tiếng Anh...
Nhưng mọi người hãy thử nhìn xung quanh mình, có rất nhiều gia đình có điều kiện cho con mình đi học đàn, học tiếng Anh, học vẽ từ sớm, nhưng có bao nhiêu trẻ trong số đó thực sự phát huy được tài năng? Không những thế có nhiều trẻ còn bị phát triển chậm về trí tuệ, ngôn ngữ. Ngược lại, những trẻ sinh ra trong điều kiện khó khăn hơn thì tất cả đều thua kém những đứa trẻ có điều kiện học nhạc, học tiếng Anh sớm hay sao? Vấn đề đó ở bất cứ nước nào cũng có.
Vậy thì điều quan trọng ở đây là cha mẹ yêu con mình thật sự, thật sự nỗ lực trong việc tạo ra môi trường dạy dỗ con theo khả năng mình có hay không.

2. Yêu thương trẻ như thế nào?

Đối với trẻ con không gì quan trọng hơn là tình yêu của cha mẹ mà tình yêu đó là thông qua sự trò chuyện, âu yếm, ôm ấp, và khen ngợi trẻ hàng ngày. Vòng tay của người mẹ, giọng nói của người mẹ, thời gian người mẹ chơi cùng con dù chỉ là 5-10 phút chính là sách giáo khoa tốt nhất cho trẻ lúc đầu đời. Tất cả các nhà giáo dục đều khuyên rằng hãy khi cho trẻ đi ngủ thì hãy nằm bên và ôm trẻ ngủ, trò chuyện lúc đó, hãy thì thầm và nói rằng bạn yêu trẻ như thế nào. Trẻ sẽ cảm nhận tình thương của cha mẹ dù lúc đó bắt đầu chìm vào giấc ngủ. Có nhiều người sợ trẻ quen hơi nhưng mọi tác giả đều khuyên đừng lo lắng về điều đó vì những năm tháng đầu đời trẻ cần vòng tay của cha, mẹ hơn bao giờ hết.

3. Trò chuyện với trẻ như thế nào? Làm thế nào để dạy trẻ về ngôn ngữ?

Từ khi trẻ mới sinh ra mẹ là người cho trẻ bú, ru trẻ ngủ, tắm cho trẻ, dẫn trẻ đi chơi... Vậy thì từ lúc sinh ra ấy những lúc cho bú, cho ăn, tắm, dẫn đi dạo ấy hãy nói chuyện với trẻ thật nhiều. Ví dụ như nói chuyện với trẻ bằng cách chỉ vào các bộ phận mắt, mũi, miệng...của mình rồi nói tên. Khi ăn hãy giơ các đồ vật như thìa, bát, đĩa rồi nói tên cho trẻ. Khi di dạo hãy chỉ cho trẻ cái cây, bông hoa, nói tên chúng cho trẻ...là những ví dụ thiết thực nhất về việc dạy cho trẻ sự phong phú về ngôn ngữ. Từ 0 tháng tuổi trẻ đều tiếp thu những thông tin đó (đã giới thiệu ở thời kì pattern period) dù chưa lí giải được, nhưng những gì ta dạy trẻ lúc này chính là nền tảng cơ bản để sau này trẻ có được lượng ngôn ngữ thật phong phú sẽ giúp trẻ nhanh biết nói, kích thích sự phát triển của trí não. Đồng thời nó cũng là cách khơi gợi trí tò mò và ham học hỏi ở trẻ.

Đọc truyện cổ tích, chuyện về các nhân vật nổi tiếng, dạy trẻ học thuộc thơ, bài hát chính là cách tốt nhất để tạo sự phong phú về vốn từ cho trẻ, đồng thời còn giúp trẻ nhớ lâu.

4. Nếu không học piano, học nhạc thì còn cách nào khác để phát triển trí tuệ, đặc biệt là thính giác

Cho trẻ nghe nhiều bài hát, nhạc có âm điệu vui tươi. Nhưng tiếng nói thực tế của che mẹ vẫn là điều tuyệt vời và quan trọng hơn cả những tiếng nhạc từ trong loa. Nếu cha mẹ nào là những người thích hát thì không gì tuyệt vời bằng hát cho con bạn nghe những bài hát thiếu nhi, hay những bài hát bạn yêu thích, hay hát để ru khi con ngủ. Có nhiều tác giả khuyên rằng bạn có thể thu giọng nói mình vào băng trước khi đi làm rồi nhờ ai trông trẻ mở lên cho trẻ nghe nhiều lần trong ngày. Ngoài ra, bước sóng của âm nhạc có tần số khác với tần số bước sóng của giọng nói nên trẻ sẽ dễ tiếp thu bước sóng của âm nhạc hơn, và những bước sóng ấy sẽ kích thích trí não hoạt động nhiều hơn. Khi trẻ lớn hơn một chút thì dạy trẻ học hát.

5. Hãy huy động sự giúp đỡ từ những người thân để cùng nuôi dạy trẻ

Đầu tiên là người cha, rồi đến ông bà, người giúp việc, người trông trẻ. Trước tiên hãy đả thông tư tưởng về phương pháp nuôi dạy trẻ sớm từ 0 tuổi cho những người thân, giúp họ hiểu tầm quan trọng của việc nuôi dưỡng trẻ từ 0 tuổi. Khi nhờ những người thân phụ giúp trong việc dạy dỗ trẻ thì nhất thiết phải là người mình tin tưởng, tránh để ảnh hưởng xấu đến con mình. Nếu đã quyết tâm áp dụng phương pháp nuôi con sớm thì phải giữ vững lập trường của mình. Vì giai đoạn càng nhỏ thì trẻ càng dễ bị ảnh hưởng bởi người gần gũi với mình nhất, do đó nếu cha mẹ không để ý thì con cái mình sẽ dễ bị nhiễm những tật xấu của người xung quanh.

6. Hãy luôn để ý đến cảm xúc và tâm trạng của trẻ

Hãy để con cái học với sự yêu thích chứ không phải là ép buộc. Không phải trẻ nào cũng thích âm nhạc, không phải trẻ nào cũng thích vẽ...hãy theo dõi con cái mình để nhận biết sở thích, sự hứng thú và từ đó khích lệ trẻ. Hãy luôn nhớ rằng càng khi còn nhỏ mà trẻ được dạy dỗ nhiều về cái gì, được tiếp xúc nhiều với cái gì thì lớn lên trẻ có khuynh hướng có năng khiếu hay yêu thích cái đó. Hãy luôn dừng mỗi bài học trước khi trẻ bắt đầu thấy chán. Hãy chỉ dạy trẻ khi nào cả trẻ và cả cha, mẹ có tâm trạng vui.



Lời cuối:


Phương pháp vẫn chỉ là phương pháp và sự thành công còn tùy thuộc vào sự nỗ lực và nghiêm túc của các bậc cha mẹ, phụ thuộc vào tố chất mỗi đứa trẻ có, vào yếu tố gia đình và xã hội. Điều quan trọng nhất là chúng ta hãy giúp mỗi đứa trẻ được phát huy tối đa những khả năng vô hạn mà trẻ có từ khi trẻ mới sinh ra. Giúp trẻ có nền tảng vững chắc để có thể trở thành một người vừa hiểu biết, tự tin, tự lập và vừa biết yêu thương người khác. Muốn thể thì chỉ khi từ nhỏ trẻ phải được cảm nhận đầy đủ tình yêu thương, sự quan tâm và trò chuyện với cha mẹ thì lớn lên trẻ mới biết sống yêu thương và quan tâm đến người khác. Những kiến thức khác nếu có điều kiện người dịch sẽ viết vào một note khác để ai có quan tâm đón đọc.

Người dịch: Nguyễn Thị Thu

6 cách để con bạn từ 3 đến 5 tuổi bận bịu một cách vui vẻ

Bài này cho em Dzung dịch, rất thú vị! Cám ơn đã cho chị copy lại nha! ;) 

Đây là link của blog em Dzung, trang này bao gồm những thông tin cực kỳ hấp dẫn cho các bà mẹ về khoản làm đẹp, trang điểm, và tỷ tỷ những thứ "đàn bà" khác! ;) 

  http://danba26.blogspot.it/2013/04/6-cach-e-con-ban-tu-3-en-5-tuoi-ban-biu.html


The Top 6 Ways To Keep Your Toddler Busy And Happy



Rửa thức ăn
Công việc này có 2 yếu tố yêu thích của đứa trẻ: trách nhiệm và nước. Giao cho đứa be công việc rửa một số thứ và trước khi bọn nó bắt đầu chán bạn cũng đủ thời gian để chuẩn bị xong bữa tối của gia đình. Nhưng cũng phải cẩn thận vì có một lần 2 đứa quỉ nhà tôi đã cùng nhau “rửa” mấy trái cà chua 35 phút và sau khi hoàn thành nhiệm vụ thì cũng chẳng “còn gì” nữa. Ghi chú: để tiết kiệm nước có thể đưa cho chúng cái chậu thay vì rửa ngay vòi.
Dọn dẹp
Ở độ tuổi này, bọn trẻ vẫn thích những việc làm mà “ồ người lớn” cũng phải làm. Đưa cho chúng cái chổi cỡ trẻ con, hoặc một cái xúc con con, hướng dẫn chúng công việc phải làm thế nào (ví dụ gom đống tóc mẹ bị rụng chẳng hạn). Chúng sẽ có thời gian để đi tìm “thứ cần dọn dẹp” , biến công việc dọn dẹp thành trờ chơi tìm kiếm sẽ làm cho chúng cảm thấy “mình là đứa trẻ xuất sắc” khi hoàn thành nhiệm vụ được giao.
Tẩm màu trái cây
Nếu bạn cho một thứ gì đó vào trong cái tui  và trộn kem cạo râu. Sau đó để cho nó khô, lấy ra và cho bọn trẻ con tô màu bằng ngón tay cửa chúng, luộc mấy quả trứng lên và cho chúng tẩm màu, hoặc nhúng vào nước màu và “lăn” trên giấy toilet





Trộn thức ăn trong tô
Đây là một công việc “tôi muốn giống ba hoặc mẹ” khác khi bạn đang bận bịu làm bữa tối. Đưa cho bé cái tô, cho một ít thức ăn bạn sẽ cần nấu hôm ấy và nhờ chúng trộn nó. Đôi khi bạn sẽ phải bỏ thêm cái gì đó vào tô để chúng mang cảm giác làm cùng với bạn chứ ko phải “tôi bị nhét với cái tô chán đời”
Tô màu kiểu mới
Tô màu là trò chơi yêu thích của những đứa trẻ, nhưng đôi khi cũng nên biến tấu một chút để đỡ nhàm chán. Con trai tôi rất mau chán với cuốn sách tô màu nhưng mắt nó sang lên mỗi khi tôi đưa cho nó tắm giấy trắng thật to để thỏa trí tưởng tượng.





Đổ nước vào những cái tô khác nhau
Bạn có thể nghĩ trò chơi gì thế này, cái này mà làn chúng thích sao. Tin tôi đi, không đứa trẻ nào là không thích nghịch nước, và thế nào là nghịch nước “đúng đắn” và “có học thức”, bạn hãy trải một cái khan tăm lớn để phòng nước rơi ra ngoài, để ra 3 4 cái tô to nhỏ khác nhau cho nước đầy vào. Sau đó hãy chỉ cho chúng cách làm sao đổ nước từ tô này sang tô kia mà không bị trào ra ngoài, sau đấy bạn cũng có thể thay bằng lọ hoặc bình. 

Source: http://www.momtastic.com/parenting/activities/167239-the-top-6-ways-to-keep-your-toddler-busy-and-happy