Kể chuyện em bé 22 tháng

Mình ko biết các em bé khác thế nào, chứ Quậy nhà mình có 1 đặc điểm là sau những kỳ growth spurt (thời điểm nó phát triển nhanh), thường thì cứ 1-2 tháng, nó lại có những chuyển biết lớn, nhận thấy rất rõ chỉ sau 1-2 ngày. đặc biệt là khi bạn bước sang 1 tháng mới, thì nhận thấy rất nhiều. mình ví dụ: 
cột mốc 18 tháng: bạn lặp lại tất cả những gì bố mẹ nói (chỉ lặp lại được 1 từ, và 1 vài từ bạn có thể nói), trước kia, kêu bạn nói, bạn làm lơ, hoặc lắc đầu từ chối ko nói, vì thật sự là bạn chưa thể bắt chước âm tiết được. Dù có nói cỡ nào bạn cũng ko lặp lại. đến tháng thứ 18, bạn lặp lại như chim sáo. Ngoài ra, khả năng nhận biết màu sắc, hình dáng, khả năng quan sát bắt chước của bạn có 1 bước tiến đáng kể. BẠn tự chơi với những bộ puzzle thật sự level thấp nhưng đòi hỏi quan sát, tính khéo léo của fine motor skill và tính logic (nhìn được 1 mảnh của 1 bức hình lớn). 
Cột mốc 22 tháng thì bạn bắt đầu nói được 3-4 từ, và sau 1-2 ngày, bạn bắt đầu muốn nói nguyên 1 câu, nhưng thiệt lòng là ... rất challenging cho nô tỳ mẹ mẹ. vì bạn nói ra rả nguyên tràng, may thì mẹ hiểu được 1-2 từ và đoán mò, ko thì ... mẹ mẹ vờ vịt gật đầu, cười phụ họa (dựa vào sắc mặt của bạn nếu bạn vui thì cười theo, nếu bạn bình thường, hay confused thì mẹ cũng xạo xạo nói "really honey??" hoặc "oh, mommy understand" - dù có hiểu gì đâu! haha!! sau đó mẹ đánh lạc hướng bạn bằng cách đổi để tài ngay! Điều chính yếu khi khuyến khích con nói là mẹ ko nên tỏ ra ko hiểu, đặc biệt ko nên nói , hoặc nói sỗ sàng là "mẹ ko hiểu con nói gì", vì điều này sẽ làm bé ko có willing để tập nói. khi bé nói, thì bọn mình nên cố nghe, và NHÌN VÀO MẮT TỤI NÓ  như 1 conversation thật sự. để bé hiểu lời oanh vàng của mình rất rất được tôn trọng và đánh giá cao! mình luôn cố gắng ko có hành động gọi là "ignore" nó, khi nó nói, mình luôn có gắng nhìn nó, chứ ko xạo xạo trả lời rồi lo làm chuyện của mình. điều này quan trọng, nên dù bận cỡ nào dở tay cỡ nào cũng cố làm. mình chỉ nói mình ko hiểu nó nói gì, khi nó vừa nói vừa ngậm núm vú. để nó bỏ cái núm vú quỷ quá ra! mỗi lần chộp được cái núm vú là mệt mỏi để kêu nó bỏ ra! ;(( 
22 tháng, bạn có nhận thức rất lớn, và nhận ra bạn thực sự rất hiểu những gì mẹ giải thích, dù nó khá là complicated. Ví như khi bạn ra đường mà ko chào hàng xóm, mẹ bảo chào cũng ko chào. mẹ nói con gái "Asia là 1 em bé rất friendly, con luôn chào mọi người mà!" thế là bạn vẫy tay chào ngay! hoặc khi gặp cô Ala bạn của mẹ chồng mình và là ... như 1 người cô của mình, cô thương yêu mình lắm. con này gặp cô là nó ko cho cô đụng, ko chào cô! (bố ai biết tại sao). Sau đó, khi cô đi rồi, mình nói nó, mặt đối mặt ôm nhau kiểu tâm sự đó, mình nói "cô Ala là bạn tốt của mẹ, cô cho con nhiều quà lắm, cô là 1 người tốt. Ngoài ra, khi con có mẹ bên cạnh, thì con đừng lo, ko ai làm đau con (thay vì nói hại con) đâu, mẹ ở bên cạnh, mẹ nắm tay con, bảo vệ con mà! con nên chào mọi người nha, vì đó là phép lịch sự, và chứng tỏ mình có ăn học". Sau đó 30 phút, cô Ala đi chợ về, Asia gặp cô, và mẹ nhắc cô Ala về kìa Asia, và con đã chào cô tự nguyện! :) 
Cột mốc 22, đã thể hiện cá tính thì càng ... cá tính. Mình thấy đứa nào cũng vậy, biểu hiện rõ nhất ở mọi đứa trẻ là: luôn luôn cửa miệng NO, luôn luôn nói "mine" - của con, ko cho trẻ khác đụng vào đồ của tụi nó. Luôn muốn làm tất cả mọi thứ 1 mình. và học nhau nhoay nhoáy, học tốt không chưa đủ, học luôn tính xấu! hừm!!!!!!!!! ;(((((( do đó, việc dạy con thời điểm này rất rất critical, quan trọng! theo như mình nghĩ! đặc biệt! bố mẹ phải observe con rất kỹ! Điểm yếu của mình là mình nói cứ như là mắng nó! mình sai! vì nó ko biết! mình phải uốn nó chứ ko được criticize nó! ;((( mình phải cố gắng nhiều hơn nữa! (thật sự từ khi có con, mình cũng lớn lên rất nhiều, ;) Làm mẹ là 1 quá trình hoàn thiện bản thân, mình nghĩ vậy!) Quậy đã lỳ thì càng lỳ!!! cái gì cũng muốn theo ý nó. Ai nói mình ko cứng, ko abcdef... gì cũng được, nhưng có những cái, mình cho nó làm được, thì mình để nó làm, mình "để dành" cái từ "no" khi nó thật sự ko được phép làm! vì nói No nhiều quá, mệt óc, mỏi miệng, và ko work cho các lần khác! ví như: cho chơi vọc nước. Okie! 2 phút! sau đó nhấc nó ra và nói "mẹ đã cho Asia chơi nước! bây h thì con ra khỏi phòng tắm dùm cái! thank you asia" 99% nó nghe lời. Nếu cày cưa nhấc nó ra, 100% 10 lần như 1 là lăn ra khóc, và số lần nó lỳ cũng nhiều hơn) ;( Vất muỗng nĩa. vẫn hỏi nó 1 lần Có ăn nữa ko?? dỹ nhiên 10 lần 9 lần nói có. Mình vẫn cho ăn nữa dù biết nó sẽ quậy. nó vất muỗng nĩa lần 2 mình nói "vậy là con ko muốn ăn, mẹ dọn thức ăn đây" và dọn đi! 10 lần thì 10 lần đều Ok, ko khóc, chứ mà dọn ngay lập tức lần 1, thì nó nhảy đùng đùng lên. mỗi trẻ mỗi tính, mỗi bà mẹ 1 cách dạy mà. CÁch này mình thấy works cho con mình. 
Cột mốc 22 tháng observe và học theo! trước kia bị bạn dành đồ chơi thì dành lại, bị bạn đẩy, đẩy lại 1 cái, thua thì khóc kêu mẹ. Bây h nó thấy, ai dành đồ chơi, ai đẩy thì được leo lên cầu tuột trước. thế là a lê hấp, học theo ngay! ra sân chơi, đẩy trẻ khác, dùng 2 tay push 1 phát, ban kia té nhào! ;(( Nó đang leo lên thang cầu tuột, thấy đứa khác chuẩn bị leo, dành leo trước, đẩy con người ta phát, té luôn! ;(( nó đang đừng trên cầu tuột, đứa nào vừa mò lên, lấy chân đạp con người ta! trời ơi!!! con mình nhát, bị ăn hiếp thì xót xa! nhưng con mình ăn hiếp con người khác thì mình xí hổ, ngại với con người ta! (cũng ko vui đâu mọi người ơi! ai có con bị ăn hiếp thì thông cảm! huhu!!) mình biết! nó ko có lỗi, vì nó còn bé lắm, nó ko biết nó phải đợi tới lượt nó, no ko biết, nó đẩy, push thì con người ta sẽ đau, té và khóc, nó ko biết, nó đạp thì con người ta ngã. 2-3 hôm nay mình bất ngờ quá, mình la lên "no" rất là lớn! ;((( mình sai rồi!! tại mình bất ngờ nên phản ứng theo bản năng!! Tời hôm qua, mình định thần lại, mình nói nó "no, pushing is wrong! nobody likes being pushed, look at her, she is crying! Asia goes there and makes up with her, give her a caress" (đẩy bạn là sai, ko ai thích bị đẩy đâu Asia. thấy bạn khóc ko?? con đến làm lành đi, con xoa bạn đi) thế là nó tới làm lành, lấy tay xoa mặt bạn kia, nhưng bạn kia nhìn mặt nó thì ... sợ và còn khóc to hơn! hú hú!!! ;((( chẹp!!! Hôm qua trong vòng 30 phút, làm 4 em khóc! ;(( mình đã nói chuyện với con, và sẽ cố nói chuyện với con nhiều hơn nữa. Đúng như chị Phượng mẹ của Nhi và Khoa nói, con nghe lời nhiều hơn là mình điên lên la hét, gào thét! ;(( nhưng nói thiệt nha, là con người đặc biệt là người nóng tính thì cái này rất challenging! 
*À, tuổi này bắt đầu có interaction với trẻ khác, trước kia cho 1 nhóm cùng tuổi ngồi chơi chung thì cũng mạnh ai nấy chơi, bây giờ bắt đầu nhìn nhau và ... có biểu hiện quan sát, chơi chung 1 xíu. Và đó cũng là lý do tụi nó hay cắn, đẩy, đánh, .. vì nó ko biết thể hiện cảm xúc và chơi chung, làm quen là như thế nào. như người lớn thì mình có manner, mình guide nó, như mình có thể nói ciao, hỏi mấy tuổi, vẫy tay, bắt tay.chứ 2 đứa 22 tháng với nhau có biết làm gì đâu, ngoài xô đẩy, cắn xé, hoặc khóc! ;(( Ai đó nói mấy đứa hay cắn, hay đánh là "dữ tợn, agressive" là sai! vì tụi nó ko biết như vậy là dữ tợn, agressive và làm đau trẻ khác, đó chỉ là 1 behavior thôi! Ai có con bị ăn hiếp thì thông cảm dùm. Ai làm mẹ có con ăn hiếp trẻ khác thì thông cảm và guide con mình 1 cách nhẹ nhàng! hix hix!! ;((

Cột mốc 22 tháng: bắt đầu biết chơi pretend (giả vờ) và làm trò nhiều hơn. biết bày trò cho bố mẹ, và "dạy" bố mẹ chơi theo cách của bạn nhiều hơn. tuổi này, việc giúp nó tự tin, và being independent tự lập là tối quan trọng. Mình ít khi nói nó phải làm gì, mình để nó chỉ mình nhiều hơn! khi chơi mình để nó tự chơi, ko suggest nấu cái này, cái kia, ko suggest, cái này vui hơn, ... (dù nhiều khi ko hiểu sao nó thích những thứ chán phèo" haha!! mình ngứa miệng, nhiều khi tự nhiên khùng khùng cũng muốn suggest nhưng may mà kịp dừng lại, ko kêu con vẽ hình tròn, hình này , hình nọ, hay màu này màu nọ. Để nó tự chọn, tự chơi theo ý, nó đụng vái gì, thì mình nói từ đó lên, để nó học tự vựng). 

Cột mốc 22 tháng. nghe những conversation của bố mẹ và hiểu hết! do đó: bố mẹ ko được nói bậy, ko được nói "xấu" người khác (lỡ nó đọc lại cho người đó thì chít! hahaha!! đùa thôi!). đặc biệt, là ko được kể tội bạn. Mình nhớ hồi nhỏ, khi mình quậy, bố mắng. mẹ về kể lại, bị mắng thêm trận nữa, suy ra bị đánh phủ đầu lần 2. kỳ vậy??' thường thì mình nói "hôm nay Asia... nhưng sau khi mẹ nói thì con ngoan rồi, con nghe lời lắm, và bố khen nó nghe lời mẹ" --> hết chuyện! kết thúc trong tình thân ái! ;D để con ngoan hơn, mình thường khen nó như "hôm nay Asia tè trong bô bao lần ... ngoan lắm! hoặc Asia friendly lắm, .... bạn rất tự hào, và cưởi tủm tỉm suốt. Khi bạn làm sai mình thường mắng bằng cách "mọi khi con rất ngoan, con thường kêu mẹ khi tè, tại sao... kết thúc là lần sau con nhớ...". Khi nó lỳ, mình giận quá, mình mắng thì thường là mẹ giận con vì mẹ đã nhắc con 3 lần, ... con phải nghe lời mẹ chứ, vào đây, nhìn này, ..." chỉ cho nó hậu quả! ;(( Ko có magic gì đâu! cả chục tới trăm lần nó mới ko làm nữa, và ngoan hơn! ;((


Ôi, cầu cho đi học nó sẽ ngoan hơn nữa! ở nhà tù túng nó rất hay quậy! ;((

1 nhận xét:

  1. Dù chưa trải nghiệm được những khoảng khắc đáng yêu này, nhưng đọc câu chuyện của bạn và con bạn làm mình nôn nao quá. Dễ thương lắm ^^
    Tags: dai diu em be

    Trả lờiXóa